*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Điệu hổ ly sơn ư?”
Tất cả người của thôn Dược Vương đều cảm thấy da đầu run lên, đầu óc trống rỗng.
“Nơi phát ra âm thanh...
Đó là vườn thuốc của tổ tiên! Không! Vườn thuốc của tổ tiên gặp chuyện không may rồi! Nhanh đi cứu viện vườn thuốc của tổ tiên! Nhanhl”
Một ông cụ của thôn Dược Vương thê lương la lên.
Người của thôn Dược Vương vô cùng sợ hãi, vội vàng xông về nơi đó.
Hiện trường lập tức trở nên rối loạn, mọi người không để ý đến đám người đeo mặt nạ nữa, quay đầu chạy như điên vê phía vườn thuốc của tổ tiên.
“Hình như thuận lợi rồi.”
“Chúng ta rút thôi!”
Đám người đeo mặt nạ bàn bạc một lát, lập tức rút khỏi.
Chỉ một lát sau mọi người đã chạy hết không còn bóng dáng.
Đám người Niệm Sinh vô cùng lo lăng xông về phía vườn thuốc của tổ tiên.
Nhưng mà tới gần vườn thuốc của tổ tiên, thì thấy ở cửa có đứng mấy bóng người như pho tượng.
Đó là vệ sĩ canh giữ ở vườn thuốc của tổ tiên.
Thân thủ của bọn họ đều bất phàm, đều là võ y cường đại.
Nhưng lúc này bọn họ giống như bị người ta định thân, không thể nói chuyện không thể nhúc nhích, chỉ có thể duy trì hơi thở cơ bản nhất.
Sắc mặt mọi người thay đổi.
Niệm Sinh vội vàng tiến lên, thoáng kiểm tra một lát, phát hiện trên cổ đám người này đều có một cái kim châm cứu lóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693195/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.