*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có thể nói những lời này của Lưu Quốc Bảo vô cùng cuồng vọng và phách lõi.
Trịnh Tú Lan tức giận không nhẹ, lập tức cho gọi vệ sĩ của mình đến.
“Ông còn dám làm loạn ở quán nhà tôi hả? Được lắm, tôi muốn nhìn xem rốt cuộc ông có ba đầu sáu tay gì, mà lại dám giêu võ dương oai ở chỗ này.”
Trịnh Tú Lan nổi giận đùng đùng nói.
“Con nhóc khốn kiếp này, sớm muộn gì tôi cũng sẽ xử lý cô.”
Lưu Quốc Bảo tức giận không thôi, ông ta còn muốn chửi rủa Trịnh Tú Lan.
Lúc này giọng nói của bà cụ nhà họ Lưu từ bên ngoài cửa hàng truyền đến.
“Quốc Bảo, con câm miệng lại cho mẹt”
Lưu Quốc Bảo khẽ giật mình, vừa quay đầu nhìn lại đã nhìn thấy bà cụ được Lưu Lăng Nhiên và Lưu Thu Yến đỡ đi vào bên trong quán cà phê.
Trịnh Tú Lan cau mày nhìn thoáng qua đám người vừa mới đi vào trong quán của mình.
“Bà Lưu, bà không đi tham gia tiệc mừng à, sao lại chạy đến đây thế? Đừng nói là mùi thơm trong quán cà phê này đã hấp dẫn bà đến đây đấy nhé? Nếu đã như thế, người làm phận con cháu như tôi sẽ mời bà một cốc cà phê, Tú Lan, cô đi pha cho bà Lưu đây một cốc cà phê, tính vào hóa đơn của tôi.”
“Được, anh Lâm.”
Sau khi nói xong, Trịnh Tú Lan xoay người đi đến quầy bar, bận rộn ở trong đó.
“Nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693163/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.