*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Lâm cất bước đi tới, khí thế như hồng thủy, đằng đằng sát khí.
Mấy cao thủ của nhà họ Dương lập tức xông tới, muốn ngăn cản Phan Lâm.
Nhưng bọn họ vừa mới tiến lại gân, mấy bóng dáng quơ chiến kiếm thon dài chém về phía bọn họ.
“Cẩn thận!”
Tiếng kêu kinh hãi vang lên.
Cao thủ nhà họ Dương bị ép lùi về phía sau, căn bản không thể tiến lại gân.
“Đây là Ảnh Ngự của Đông Hoàng Cung!”
“Ảnh Ngự? Thị vệ bên cạnh Đông Hoàng Thần Quân?”
Dương Hồng Vũ run rẩy nói.
Ông ta chỉ nghe danh, chưa thấy bao giờ, cuối cùng hôm nay cũng thấy uy lực khủng bố của Ảnh Ngực rồi! Có Ảnh Ngự giúp đỡ, Phan Lâm căn bản không ai chống đỡ được, xông về phía Dương Hồng Vũ.
Sắc mặt Dương Hồng Vũ khó coi, không ngừng lùi vê phía sau.
“Bảo vệ ông chủ!”
“Nhanh, nhanh ngăn bọn họ lại, ông chủ xảy ra chuyện gì không hay, các người cũng phải chôn cùng!”
Quản gia gào thét, không ngừng kéo người nhà họ Dương ở bên cạnh đẩy về bên kia.
Càng ngày càng có nhiều người xông về phía Dương Hồng Vũ.
Nhưng mà...
Hiện trường không chỉ có người của nhà họ Dương, còn có Đông Hoàng Giáo đếm hoài không hất.
“Đi theo giáo chủ! Nhanh chóng diệt Dương Hồng VũI”
Lưu Danh Khoa la lên, tự mình dẫn đầu lượng lớn đường chủ, chấp sự đi về bên này.
Nhân số của Đông Hoàng Giáo không địch lại nhà họ Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/693129/chuong-1104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.