Bầu không khí vô cùng yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chảm vào cái hố lớn trước mặt, ai ai cũng đều không dám lên tiếng.
Bụi đất mù mịt ở phía trước dần dần ‘ lắng xuống, đất đá bay loạn xạ cũng dần dần ổn định trở lại.
Trong hố lớn có một bóng dáng đang chầm chậm đứng dậy.
Mọi người lo lắng nhìn qua.
Đó là một người đàn ông trung niên có vẻ khoảng 40 tuổi.
Người đàn ông để đầu định, làn da đen sạm, mặt có râu, trêи người mặc một chiếc ao choàng thời Dân quốc, dáng vẻ có phần lôi thôi, tổng thể xem ra không có gì bất thường, nhưng người này nhảy từ trêи máy bay trực thăng cao mấy chục mét xuống mà vẫn không chết… Điều này vô cùng kỳ lạ.
Mọi người đều hết hồn hết vía.
Thư ký nhỏ trực tiếp hét lên.
Lý Ái Vân run lầy bầy.
Lúc này cho dù là người đã gặp qua rất nhiều sóng to gió lớn như Thủy Bình Vân cũng không tự chủ được mà da đầu tê dại, hít nột ngụm khí lạnh.
“Nồ súng! Nồ súng!!”
Thủy Bình Vân hét lớn.
‘Pằng! Pằng! Pằng! Pằng! Pằng… Mấy khẩu súng trong tay những người ở đó lập tức điên cuồng tóe lên tia lửa.
Đạn lập tức bay như con thoi về hướng kia.
Nhưng… không có đạn của ai chạm được đến người đàn ông kia.
Bước chân của ông ta không ngừng chuyển động, cả người giống như là mọt ngọn gió vậy, tránh được hết số đạn kia.
Cử như vậy cho đến khi số đạn trong hộp tiếp đạn bị bắn hết, cũng không dụng đến được người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692944/chuong-919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.