Phan Lâm phất phất tay.
Thủy Bình Vân lập tức đứng ở bên cạnh anh không dám động đậy.
“Ông Đỗ, mời ngồi.”
Phan Lâm không hề đứng dậy, chỉ ngồi ở trước bàn làm việc, bình tĩnh nhìn hai người trước mặt.
Đỗ Nam An ngồi xuống, vẻ mặt để lộ ra một tia phức tạp.
“Ông Đỗ, lần này ông đến đây là có việc gì vậy?”. Ngôn Tình Ngược
Phan Lâm nhàn nhạt nhìn ông ta nói.
“Chủ tịch Lâm đã biết rõ rồi mà hà cớ gì còn cố ý ho.
”
Đỗ Nam An thở dài một hơi, lắc lắc đầu: “Chút chuyện này của tôi chắc chắn là không thể thoát được đôi mắt thần của anh! Chủ tịch Lâm, không vòng vo nữa, chúng ta cứ nói thằng di, dừng lại tất cả những công kϊƈɦ đối với Chính Hoa chúng tôi, kề từ hôm nay chúng ta hóa thù thành bạn, như thế nào?”
“Dừng lại?”
Phan Lâm khẽ cười: “Dựa vào cái gì? Không phải Chính Hoa các người chủ động gây phiền phúc cho chúng tôi sao? Bây giờ các người thua rồi, dựa vào cái gì mà muốn chúng tôi dừng lại? Lẽ nào chỉ các người được phép động thủ mà không cho chúng tôi đánh trả sao? Ông Đỗ, đây có phải là quá không hợp tình hợp lý rồi không?”
“Chủ tịch Lâm, những lời này của anh không có ý nghĩa rồi, anh nên biết sau lưng tôi có cấp bậc nào tồn tại! Anh đối phó với Lâm Huy, quét sạch những ma quỷ kia thì cũng thôi di, nếu như anh muốn ép Chính Hoa chúng tôi đến đường cùng thi e là người sau lưng tôi sẽ không đồng ý dâu.”
Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692930/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.