Lời của Phan Lâm như một quả bom ném thằng vào tâm trí những người đang theo dõi truyền hình trực tiếp.
Người trong hay ngoài màn hình đều trợn tròn mắt.
Đâu ai ngờ Phan Lâm lại điều tra ra thứ này.
“Tại sao lại như vậy? Sao Bác sĩ Lâm lại biết những bệnh nhân bị nặng là do ‘
- dùng xà phòng các ông sản xuất? Chẳng lẽ ‘ ông làm xong việc không giấu duôi sao? Sao Bác sĩ Lâm lại tìm ra dấu vết?”
Ông .
Vương khó chịu, chât vấn Lâm Huy.
“Sao lại như thế được? Chúng ta đã ngưng sản xuất loại xà phòng đó từ lâu, cũng không định đưa ra thị trường, thậm chí tôi còn cắt đứt dây chuyển sản xuất! Bác sĩ Lâm không thể nào tìm ra manh mối!”
Lâm Huy vội giải thích nói.
“Chuyện này… phải làm như nào đây?”
Đỗ Chí Cường run giọng nói.
Các ông lớn bền trong xe đều vô cùng căng thẳng.
“Chúng ta không thể ngồi chờ chết được, nếu Bác sĩ Lâm cứ tiếp tục như vậy, dư luận sẽ bị anh ta dắt mũi, tất cả những gi chúng ta làm trước kia đều công cốc!”
Ông Vương trầm giọng nói.
“ý của ông Vương là…”
Lâm Huy nhìn ông ta.
“Xuồng xe, chúng ta hôm nay phải mặt đối mặt với anh ta! Hôm nay nếu không phải họ Phan chết thì chính là chúng ta chết!”
Ông Vương quát.
Mọi người gật đầu, lúc này cũng cùng đường rồi.
Những bằng chứng này của Phan Lâm đã gây nên một trận náo động.
Cả hiện trường nghị luận sôi nổi.
“Xem ra thuốc của Chủ tịch Lâm không có vấn đề gì!”
: “Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692920/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.