*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi nghe đến đây, vẻ mặt của mọi người đều giật mình.
Người đàn ông đầu hói rất tức giận.
“Chủ tịch Lâm! Anh nói đây là ý gì? Anh đang đùa với chúng tôi à?”
“Hợp đồng đến hạn rồi, bôi thường thiệt hại thanh lý cũng được! Cuối cùng anh lại không chịu trả nhà xưởng cho chúng ta! Chủ tịch Lâm! Anh đang muốn ép chúng tôi vào đường cùng sao?”
Những người này tức giận đến mức sấn tới một bước.
“Đừng hiểu sai ý tôi, không phải là tôi không giao nó cho các anh.
Thực ra, hợp đồng đã được lập xong.
Tôi đã thanh lý những khoản thiệt hại.
Nhà máy này không liên quan gì đến tôi.
Không phải tôi không muốn đưa nó cho anh mà là một số người không muốn đưa nó cho các anh.”
Phan Lâm giải thích.
Người đàn ông đầu hói giật mình.
“Chủ tịch Lâm, ý của anh là?”
“Nói cách khác, nhà máy này thực sự đã bị tịch thu!”
Phan Lâm nhún vai.
“Bị tịch thu?”
Mọi người nhìn nhau, tất cả đều bối rối.
“Ai tịch thu?”
Người đàn ông đầu hơi lạnh lùng hỏi.
“Chuyện này tôi không thể nói cho anh biết được.”
Phan Lâm cười.
“Đồ… khốn nạn, nhà máy này thuộc về chúng tôi.
Nếu nó bị tịch thu, chúng ta còn không có quyên được biết sao?”
Người đàn ông đầu trọc hét lên.
“Tôi nghĩ rằng anh chỉ không muốn trả lại nhà máy cho chúng tôi!!!”
“Tôi thật sự không có ý đó, nhà máy này quả thực đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692901/chuong-876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.