*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lệ Vô Cực chưa từng trông thấy cảnh tượng thần kỳ như vậy.
Mà sau khi ảnh ảo phát ra tiếng gâm gừ khuếch đại, toàn bộ đệ tử Kỳ Lân Môn xông tới đều bị đánh bay ra ngoài, một đám ngã dúi dụi trêи mặt đất, đứng dậy một cách khó khăn, kêu rêи thấu trời.
“Cái gì? Lưu Vô Hằng ngạc nhiên.
“Đây là… Kỳ Lân Biến?”
Lưu Quyền thất thanh hô lên đầy kinh ngạc.
“Ông cũng biết nhìn hàng đấy!”
Phan Lâm thu tay lại, vỗ vỗ bụi đất trêи người.
“Bác sĩ Lâm, cậu không phải người Kỳ Lân Môn chúng tôi, sao lại biết Kỳ Lân Biến?”
Lưu Quyền trâm giọng chất vấn.
“Hỏi câu này quan trọng lắm sao?”
Phan Lâm bình tĩnh nói: “Nếu ông muốn thì cứ việc đánh bại tôi là được, dài dòng lúc này có tác dụng gì?”
“Đúng là ngông cuông!”
Lưu Quyên bùng nổ.
“Tuyệt học Kỳ Lân Biến của môn phái chúng tôi, tuy rằng không biết cậu lén học trộm ở nơi nào, nhưng tôi nói cho cậu biết, bác sĩ Lâm, chỉ dựa vào Kỳ Lân Biến, cậu không thể đối phó được với toàn bộ Kỳ Lân Môn của chúng tôi đâu! Tôi biết cậu vừa giỏi y học vừa biết võ thuật, hơn nữa còn có Thiên Kiêu Lệnh, nhưng ở trước mặt Kỳ Lân Môn chúng tôi, chút thủ đoạn này của cậu căn bản không đáng xem!”
Lưu Quyền trâm giọng gâm lên, tiện đà vung tay ra: “Tiếp tục cho ta!”
“Giết!”
Người Kỳ Lân Môn lần thứ hai lao tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692817/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.