*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phan Lâm dụi dụi mắt, cho rằng mình nhìn lầm, sau khi xác nhận, hắn mới chắc chắn rằng đó đúng là Lý Siêu… “Có chuyện gì vậy?”
Phan Lâm bước tới, vội vàng hỏi.
“Đánh nhau, còn có thể có chuyện gì nữa?”
Bác sĩ liếc hắn một cái, mặc kệ hắn, đi theo nhân viên y tế khiêng Lý Siêu vào phòng cấp cứu.
Đánh nhau? Phan Lâm sắc mặt khó coi, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì.
“Ba!”
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Phan Lâm nhìn qua, thấy Lý Cẩm vội vàng chạy tới, mặt đầy nước mắt.
“Tiểu Cẩm!”
Phan Lâm lập tức ngăn cô lại.
“Anh rể! Ba em thế nào rồi? Ông ấy có sao không?”
Lý Cẩm khóc lóc hỏi.
“Ông ấy đã được đưa đi chữa trị.
Đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì.
Có anh rể ở đây rồi.”
Phan Lâm ôm lấy Lý Cẩm, nhẹ nhàng an Ủi.
Tâm trạng của Lý Cẩm đã tốt lên rất nhiều.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Em… Em nhận được cuộc gọi từ mẹ nói rằng ba em bị đâm, vì vậy em vội vã rời trường học chạy qua đây.
Mẹ em nói, hôm nay những kẻ cho vay nặng lãi đến gọi cửa, ba em bảo mẹ em trốn trong nhà, ông ấy ra ngoài xem, mẹ em đợi lâu không thấy ba vào nên ra xem, nào ngờ thấy ba em ngã xuống đất chảy rất nhiều máu, anh rể, em phải làm sao bây giờ?”
Lý Cẩm vô cùng hoang mang, sắc mặt tái nhợt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692572/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.