*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái gì?”
Hơi thở Hứa Minh Tùng run lên, ông ấy hoài nghi nhìn chằm chằm Phan Lâm: “Cháu… cháu nói cái gì? Ông nghe không rõ…”
Câu này gây ra chấn động quá lớn.
“Cháu nói cháu chính là Chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa.”
Phan Lâm lặp lại lần nữa, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
Hứa Minh Tùng kinh ngạc nhìn anh, đại não chấn động.
Nhưng một lúc sau, ông ấy đã cười khanh khách.
“Cậu nhóc, đừng đùa kiểu này.
Ông biết tất cả mọi thứ về cháu, ông biêt rõ rành rành cháu có bao nhiêu phân lượng.
cháu là chủ tịch Lâm? Làm sao có thể?”
Mọi người đều biết Phan Lâm chỉ là đứa cháu ở rể vô dụng của nhà họ Lý, Hứa Minh Tùng đương nhiên cũng đã nghe nói qua, hơn nữa Lý Ái Vân là cháu gái của ông ấy, làm sao có thể không hiểu Lý Ái Vân một chút nào? Làm sao có thể không biết gì về Phan Lâm? Ông ấy nghe nói ba năm qua Phan Lâm không đi làm, chỉ là đồ lười biếng lãng phí, người như vậy sao có thể là chủ tịch tài giỏi kia của tập đoàn Dương Hoa? “Ông ngoại, lời cháu nói là sự thật”
Phan Lâm vội vàng nói.
Nhưng Hứa Minh Tùng giơ tay lên ngắt lời anh.
“Cậu nhóc, ông hiểu ý của cháu, cháu cố tình lừa dối ông vì không muốn ông lo lắng đúng không?”
Phan Lâm cau mày, không biết nên nói cái gì.
“Thật ra thì ông biết, và ông cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-o-re/692189/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.