Chương trước
Chương sau
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Lão Tần ở đâu?”
Lê Tấn An nhìn lướt qua bệnh xá, khi ánh mắt rơi vào Tú Lan, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng anh ta cũng là người đã từng nhìn thấy vô số mỹ nữ, mặc dù Tú Lan xinh đẹp, nhưng cũng không đến nỗi khiến anh ta thất thân như thế “Trêи đường, sắp tới rồi…”
Tú Lan nói.
Lê Tấn An nhắm mắt không nói gì.
Cô gái nhỏ ngồi trêи xe lăn đang ôm một con búp bê, đôi mắt to đen láy nhìn Tú Lan một cách kỳ lạ, sau đó cô mỉm cười: “Chị ơi, chị thật đẹp!”
“Cảm ơn”
Tú Lan sững người, cúi người nhẹ nhàng xoa đầu cô gái nhỏ.
Không thể không nói cô bé này rất lanh lợi, hễ nghĩ đến việc cô bé sắp phải cắt cụt chỉ trong lòng không khỏi lo lắng Ông trời đúng là bất công! Cô tức giận nhìn chằm chằm Vương Nghiêm.
Mặc dù thuốc của Vương Nghiêm có thể không phải là nguyên nhân gây ra tật ở chân của cô gái nhỏ, nhưng chắc chắn không khỏi liên can đến anh ta.
“Anh An, anh đừng lo lắng, chúng tôi sẽ tìm cách chữa khỏi cho Tiểu Uyên.”
Tú Lan cười nói.
Nhưng sắc mặt Lê Tấn An rất lạnh lùng, không nói lời nào.
Anh chàng này có trái tim sắt đá à? Tú Lan im lặng.
Lê Tiểu Uyên nhìn Phan Lâm đang quét sàn với đôi mắt đen láy, Phan Lâm cũng lờ mờ nhìn cô, tựa hồ đang quan sát gì đó.
“Ưm..”
Lúc này Lê Tiểu Uyên đột nhiên hơi co giật, sau đó đôi lông mày mảnh khảnh nhíu lại, nhếch miệng kêu lên “Tiểu Uyên, em sao thế?”
Lê Tấn An lo lắng, vội vàng ngồi xuống hỏi.
“Đau! Đau quá … Anh ơi, em đau… Lê Tiểu Uyên kêu lên.
Cơn đau ngày càng dữ dội hơn, cô gái thở gấp, mồ hôi nhễ nhại trêи gương mặt nhỏ bé.
“Mau cứu người!”
Lê Tấn An hoảng sợ hét lên với Tú Lan.
Tú Lan và Vương Nghiêm không dám lơ là nên đã chẩn đoán ngay.
Lễ ra họ phải đợi Lão Tân đến để Lão Tần xem, nhưng bây giờ xem ra đã quá muộn.
Bé gái được đưa lên giường, Tú Lan vội vàng bắt mạch để kiểm tra tình trạng của cô bé.
Nhưng bé gái đau đến mức run rẩy, quấy khóc ôm chặt lấy đâu mình.
Tú Lan vội vàng lấy kim tiêm, quát Vương Nghiêm: “Mau lấy 15 gam hạnh nhân, 18 gam hoạt thạch, 6 gam lá trúc … Dùng 2 lít nước cam lan đun sôi!”
“Được!”
Vương Nghiêm vội vã gật đầu, liên chạy đi.
“Canh ngũ nhân không thể ngăn được cơn đau, cô ấy cũng không có chứng viêm, lúc này, nên xoa bóp vùng lưng bằng kỹ thuật
—————————-
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.