Triệu Kinh Triệu công công nhìn Thanh Liên một chút, nối tiếp câu chuyện.
“Đó là mười ngày trước, Cảnh sắc trong sân Hàn Lộ không tồi, nương nương bình thường thích một mình ở đó nhìn cảnh tuyết. Ta cùng Thanh Liên canh giữ ở bên ngoài, để một mình nương nương an tĩnh bên trong.
Không nghĩ tới, ngày đó nương nương ở trong đó lâu hơn mọi khi, qua một canh giờ rồi mà người còn chưa đi ra. Ta cùng Thanh Liên có chút buồn bực, cũng sợ nương nương bị lạnh quá, cho nên nhanh chóng vào xem.
Không nghĩ tới, vừa nhìn vào, chúng ta đều thất kinh. Nương nương vậy mà không thấy đâu. Sân Hàn Lộ ngoài một cửa chính còn có hai cửa hông. Chúng ta kinh hoàng, trước tiên không dám bẩm báo cho hoàng thượng, phái mọi người đi tìm khắp nơi.
Tìm xung quanh khá lâu cũng không tìm được. Chúng ta thấy sự tình không ổn, lúc này mới mau chóng báo lên. Hoàng thượng vừa nghe, giận giữ không thôi, phái người tìm từng sân từng hoa viên một trong hoàng cung.
Rốt cuộc, tìm đến mãi buổi tối, nương nương mới bị phát hiện bị vứt bỏ trong một viện tử đã hoang phế. Trên cánh tay của người còn bị rạch hơn mười vết thương, quỳ rạp trên mặt đất sắp hấp hối.
Chúng ta luống cuống, mau chóng mang nương nương về Uẩn Hoa cung. Hoàng thượng tự mình đế thăm hỏi, phái thái y đến trị liệu cho nương nương, tức giận không dứt, gần như muốn hạ lệnh xử tử chúng ta.
Cuối cùng, nhờ có Hoàng hậu nương nương cầu tình, nói rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249108/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.