Nghiêm Vân Khải nắm quần áo mà Chu Lan lưu lại, vẫn trầm tư.
Ninh Vô Tâm đi tới, có chút đau lòng, “Đã sắp canh tư rồi, ngày mai thì nghĩ sau đi.”
Vừa nói, y nhẹ nhàng rút quần áo trong tay Nghiêm Vân Khải ra, đặt vào trong tủ khóa kỹ.
Nghiêm Vân Khải cau mày.
Ninh Vô Tâm đã nói lại với hắn rất nhiều lần mỗi một chi tiết của bộ quần áo này.
Đó chính là trang phục thái giám màu xám tro vô cùng bình thường.
Khác biệt duy nhất, chính là có một vết khâu trên vạt áo và một vết đánh dấu ngang trên đó.
Bộ quần áo này cùng vết đánh dấu đó, rốt cuộc đại biểu cho cái gì?
Ý của Chu Lan là, hung thủ là một thái giám?
Vậy là có ý gì?
Hắn nắm chặt miếng vải có đánh dấu ngang đó trong tay, nõi rõ đó là thông tin mấu chốt.
Nhưng tại sao mình lại không đoán ra được chứ?
Là tên?
Hắn đã nghĩ qua tất cả những cái tên, nhưng hoàn toàn không nghĩ được bất kỳ người nào có liên quan đến miếng vải được cắt ngang đó.
Thời gian đữa qua lâu như vậy, mà vụ án vẫn chưa có chút tiến triển nào.
Bây giờ thông tin này của Chu Lan, chính là đầu mối duy nhất của hắn.
Ninh Vô Tâm giúp hắn cởi quần áo ra, đỡ hắn nằm xuống, còn mình thì nằm bên người hắn, đắp cùng một cái chăn, giống như có điều suy nghĩ nói, “Trên quần áo may một miếng vải nhỏ, thật kỳ quái a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-nguoi-that-cao-lanh/2249101/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.