Nhìn xuyên qua những nhánh liễu rũ trước mặt, Mạnh Phất Ảnh hoàn toàn có thể nhìn thấy nửa bên mặt hoàn mĩ không chê vào đâu được của Hiên Viên Diệp, môi khẽ mím càng tăng thêm vài phần khêu gợi dụ hoặc, mà sống mũi cao ngất lại khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi sự lạnh lùng như băng của hắn.
Thanh Trúc đứng ở sau lưng nàng, trên mặt có chút khẩn trương, nghe lén các Vương gia nói chuyện nếu bị phát hiện, chỉ sợ…
Vì vậy mà ngàn vạn lần Thanh Trúc không dám phát ra bất kỳ tiếng động nào, sợ kinh động đến những vị Vương gia kia.
Hiên Viên Diệp từ từ thưởng thức trà, khóe môi nhẹ nhàng nhấp một chút nhưng lại không hề mở miệng trả lời.
Hiên Viên Phàm dường như có chút nóng nảy, không đợi câu trả lời của hắn, tiếp tục trầm giọng chất vấn: “Ngươi thật sự đang lợi dụng nàng là vì bảo hộ Mạnh Như Tuyết sao?”
Khi Hiên Viên Phàm chất vấn, trong lời nói thể hiện sự tức giận mà ngay cả chính hắn cũng không phát giác ra. Hơn nữa lần này xưng hô cũng không có sự khiêm nhường, dường như…
Tay Hiên Viên Diệp cầm chén trà dừng lại một chút, khuôn mặt rét lạnh càng thêm trầm xuống, hai mắt hơi nheo lại, ẩn chứa sự nguy hiểm khác thường.
Mạnh Phất Ảnh thân mình cứng đờ, đôi mắt nhìn thẳng một bên má của Hiên Viên Diệp, mắt cũng không nháy đợi câu trả lời của hắn.
“Thật quá phận.” Hiên Viên Diệp môi hơi động, lời nói lạnh như băng, đối với chuyện này hắn sẽ không giải thích với bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-ngoc-phi/1412032/chuong-45.html