Xe ngựa rất rộng lớn đột ngột có người chen vào nên có chút chật chội, toàn bộ trong xe tựa hồ cũng bị hơi thở của một mình hắn lấp đầy, khiến nàng có cảm giác rầu rĩ hít thở không thông.
Mắt của hắn nhìn chằm chằm vào môi nàng, nàng không ngừng mím môi mang theo một loại dụ hoặc, giờ phút này ánh mắt hắn không còn lạnh như băng, mà nhiều hơn một phần tình cảm.
Đôi mắt hắn sâu không thấy đáy của hắn có thể khiến cho vạn vật thế gian ảm đạm thất sắc, dường như muốn đem nàng hút vào.
Tim Mạnh Phất Ảnh đập nhanh, thay đổi liên tục như không có quy luật, không biết tại sao lại lúc thì đập nhanh , lúc lại như muốn ngừng đập.
Trong lúc nhất thời, nàng quên mất cả phản ứng.
Nàng chưa từng yêu đương nên nàng không biết…
Thấy nàng khó có được lúc thuận theo như thế này, khóe môi hắn khẽ nhếch lên, hài lòng cười khẽ, bạc môi khêu gợi có ý muốn áp lên…
“Thất ca.”
Ở phía sau, không biết có chuyện gì , một tiếng nói đột nhiên vang lên cắt đứt tất cả mọi ái muội.
Hiên Viên Diệp thân mình hơi cứng một chút, hai mắt nhanh chóng trầm xuống, có thể thấy hắn đang vô cùng tức giận.
Mạnh Phất Ảnh lập tức bừng tỉnh, theo bản năng lui về phía sau, cựa quậy thoát khỏi sự ôm ấp của hắn, thở ra một hơi. Không biết là nhẹ nhàng thở ra, hay …
Sắc mặt Hiên Viên Diệp không tốt chút nào, sự tức giận trong mắt càng thêm rõ ràng. Nàng trốn nhanh như vậy sao? Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-ngoc-phi/1412029/chuong-42.html