Sau một khắc nghỉ ngơi, hữu tướng An Tiêm Tê lên đài bắt đầu tỉ thí hạng mục thứ hai: thi.
"Các vị hạng mục thứ hai là làm thơ. Quận chúa Vân Dao và tiểu thư Du Yên Yên có một khắc (15 phút) để suy nghĩ một bài thơ. Bài thơ của hai vị sẽ do các giám khảo và Hoàng thượng xem xét lựa chọn bài xuất sắc hơn. Hai vị có đồng ý không?".
"Được An thừa tướng bắt đầu đi" Y Vân khách khí nói.
Du Yên Yên không nói gì xem như đồng ý.
"Được vậy bắt đầu tính giờ".
Sau một khắc Du Yên Yên vênh váo cầm bút viết trên giấy sau đó nhìn Y Vân. Nàng chắc chắn dã nha đầu kia không thể nào làm được một bài thơ trong một khắc.
Y Vân thủy chung sắc mặt không đổi cầm bút nhẹ nhàng viết bài thơ lên giấy. Nàng không rảnh để nặn óc làm một bài thơ vô nghĩa đâu, vong linh của tác giả bài thơ làm ơn tha lỗi cho nàng nga~.
"Du cô nương mời!" Y Vân hào phóng nói.
Du Yên Yên đưa tờ giấy cho hữu tướng, kiêu ngạo như con khổng tước đứng dậy.
"Niệu niệu cổ đê biên,
Thanh thanh nhất thụ yên.
Nhược vi ty bất đoạn,
Lưu thủ hệ lang thuyền."
(Thướt tha đứng cạnh đê xưa,
Liễu xanh khói biếc tựa đưa lên trời.
Liễu tơ như chẳng đứt rời,
Thuyền chàng em buộc khỏi dời đi đâu.
Giang biên liễu - Ung Dụ Chi)
Du Yên Yên hai mắt thủy chung nhìn Quân Hàn Kỳ ánh mắt ngập tràn ái mộ, sầu bi ngâm bài thơ nói ra nỗi lòng.
Oa nếu có thể phỏng chừng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lanh-lung-cua-vuong-gia-bang-lanh/78842/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.