Thuỷ Mặc viện sương khói lượn lờ tựa như tiên cảnh, xa xa là lương đình đỏ son nổi bật giữa mặt hồ tĩnh lặng. Không quá khó khăn để nhận ra một bóng lưng nữ tử tuỳ ý tựa vào cột, tóc đen bóng muợt như thác nuớc xoã sau lưng, lam y phiêu dật trong sương, một cảnh tượng tuyệt mỹ khiến người ta bất giác đắm chìm vào.
Quân Hàn Kỳ vừa tỉnh dậy, nội lực của hắn đã ổn định, cơ thể cũng không suy nhược như lúc trúng độc, hắn biết hôm qua là có người cứu hắn, định đi tìm người cứu hắn thì bắt gặp cảnh tượng này trong mắt hắn loé lên tia tán thưởng nhưng chỉ là rất nhanh thôi!
Y Vân đã nhận ra có người đến, nàng cũng lười nhìn chờ đến khi kẻ đó đã đứng trước mặt nàng mới nâng mắt lên, bộ dáng của nàng giờ đây thập phần mị hoặc, chỉ tiếc dung mạo nàng chỉ là tú lệ, thanh khiết chứ không phải khuynh quốc khuynh thành. (–.–)
Không gặp thì thôi, gặp rồi nhìn bộ dáng phong hoa tuyết nguyệt của hắn nàng lại nhớ tới chuyện hắn làm với nàng ngày hôm qua. Lửa giận bùng lên lần nữa, im lặng đấu mắt với hắn, nàng loé lên một ý nghĩ, nhếch môi cười.
Quân Hàn Kỳ vẫn luôn quan sát nàng thấy nàng cười như một tiểu hồ ly đang tính kế. Không khỏi nghi ngờ không biết nữ nhân này đang tính kế gì lên đầu hắn.
Y Vân nhẹ điểm mũi chân bay về phía bờ hồ còn không quên bỏ lại một câu "Đi theo tỷ tỷ". Quân Hàn Kỳ đen mặt, nữ nhân này dám xưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lanh-lung-cua-vuong-gia-bang-lanh/78830/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.