“Gì? Tên Lâm Trác Úy đáng chết này, cho nó ăn, cho nó ở còn chưa đủ? Còn muốn cái gì? Nó vơ vét cái gì?”
Trương Mẫn rất tức giận và lớn tiếng hét lên.
Lý Cảnh Điềm cười nhạt, trả lời: “Trước kia người ta khám bệnh, thì đã sống chết muốn chị gả cho. Sau này cuối cùng cũng được như ý nguyện, còn không biết trân trọng, còn đòi sống chết! Là vì cái gì? Còn không phải là vì đã cầm được trên tay chén cơm ngon, nhưng kết quả lại không vét được lợi ích thực tế nào!”
Cô ta phân tích rõ ràng rành mạch, lại càng khiến cho Lý Hữu Phú và Trương Mẫn nổi trận lôi đình.
Nói như vậy, thực sự rất giống!
Trước kia nhà của Lâm Trác Úy rất nghèo, lúc trị bệnh nên muốn cùng Lý Vân Tịch kết hôn.
Anh ta toán tính điều gì?
Còn không phải là ham muốn tiền của nhà họ Lý sao?
Kết quả sau khi được như ý nguyện thì lại bắt đầu làm mình làm mẩy.
Vậy không phải rất giống như Lý Cảnh Điềm nói, bưng được chén cơm ngon, kết quả lại không vét được lợi ích thực tế nào?
“Lâm Trác Úy này! Quả thật là đáng ghét, cậu ta thật sự không phải là người làm việc lớn gì cả. Mới gả chưa bao lâu thì đã bắt đầu mưu tính gia sản rồi?” Lý Hữu Phú nói kháy, khá là không thoải mái.
Lý Cảnh Điềm trả lời: “Theo con thấy! Chúng ta nên nhanh chóng đá tên này ra khỏi nhà. Loại người tham của này, sau này sợ rằng sẽ giống anh minh tinh Bảo Cường, gặp phải loại người này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652355/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.