Lâm Trác Úy đã vắng nhà rất lâu rồi sao? Lâm Sử Chung nhìn người ta đến tận cửa khởi binh hỏi tội rồi, ngay tức thì vỗ ngực cam đoan: “Yên tâm đi ông thông gia, bà thông gia! Nếu cái tên Lâm Trác Úy này thật sự lăng nhăng lừa bịp, đi trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, không cần các người nói, tôi đây sẽ đích thân đánh gãy chân chó của nó!”
Nghĩ đến đây, Lâm Sử Chung vội vàng lấy điện thoại ra, sau đó tìm số điện thoại của Lâm Trác Úy và gọi qua.
Tiếng chuông cuộc gọi vang lên, đương nhiên Lâm Trác Úy bắt máy ngay lập tức.
“A lô! Bố.”
“Thằng nhóc nhà con đang ở đâu rồi?”
Giọng điệu của Lâm Sử Chung bên trong điện thoại rất không tốt.
Lâm Trác Úy sững sờ, không ngờ bố sẽ nổi giận.
Anh lúng túng cười một cái, trả lời một câu: “Con có chút việc phải làm ở bên ngoài!”
“Làm việc? Làm việc gì? Con đừng cho rằng bố đây già rồi thì con có thể tùy tiện tìm cái cớ để lừa gạt bố!”
“Con không có! Con thật sự có việc phải làm.”
“Có việc gì phải làm? Con lập tức trở về cho bố, có việc gì trở về chúng ta nói sau.”
Lâm Sử Chung nói xong một câu lạnh lùng rồi trực tiếp cúp máy.
Lâm Trác Úy ở”
Hội quán y học cổ truyền”
thật sự không biết phải làm sao, cũng không biết bố lại muốn làm gì.
Chỉ có thể đóng cửa tiệm, vô cùng lo lắng mà mau chóng chạy về.
Anh bắt một chiếc taxi, vừa đến cổng đã nhìn thấy chiếc Maybach của bố vợ đậu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652338/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.