“Ông Lý! Não của anh bị hỏng rồi đúng không? Cậu ta bắt nạt con gái của anh đấy! Còn con gái phải làm sao? Anh lại nói những lời như vậy, anh có còn là con người không? “...”
Lý Hữu Phú rất bất lực, có lúc thật sự rất bực bội.
“Được rồi! Những lời em nói không sai, vậy thì em đi đến nhà Lâm Trác Úy làm loạn đi.
Nhỡ ra lại giống như lần trước, là một chuyện hiểu lầm, em nói xem phải làm sao?”
“Cái này...”
Trương Mẫn thật sự đã đoán bừa rồi.
“Chuyện này, chính con bé Vân Tịch đã không muốn nói rồi, vậy thì rõ ràng chuyện không lớn! Phải rồi! Em đừng lo nghĩ bậy bạ, nói không chừng chỉ là hiểu lầm thôi.”
“...”
Trương Mẫn nghiến răng, sau khi suy nghĩ một lúc: “Được rồi! Tôi tạm thời nhịn tên này.
Phải để tôi điều tra được chuyện này là cậu ta không đúng! Hừm! Tôi nhất định phải khiến cậu ta đẹp mặt.”
...
Đương nhiên Lâm Trác Úy không biết rằng vào lúc này chính bản thân mình đã gây ra một tai họa.
Ở trong phòng khám, anh vừa đọc sách y học, vừa ngậm mì gói.
Mặc dù phòng khám này của anh rất sâu, lại ở vị trí hẻo lánh.
Nhưng cũng có một lợi thế! Đó là giá thuê rẻ, đất xây cất lại rất lớn.
Bên dưới có một sảnh lớn, có thể được sử dụng làm như một chỗ khám bệnh.
Phía trên còn có một lầu nhỏ, anh tạm thời có thể ở trên này mà không cần quay về chịu đựng nhà họ Lý nữa.
Ngay khi Lâm Trác Úy đang chăm chú đọc sách y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652333/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.