Ông ta vừa bước vào thì đã nói: “Em trai! Anh không đến trễ chứ?”
“Không có, không có! Vừa đúng lúc!”
Lâm Trác Úy vui vẻ cười nói.
“Còn ngơ ra đó làm gì? Mau làm việc cho cậu Lâm đi!”
Từ Xuân Bảo vừa chào hỏi một tiếng, người thuộc hạ lập tức đồng ý.
Quét dọn vệ sinh thì cũng có người quét dọn vệ sinh, di chuyển tủ thuốc thì cũng có người di chuyển tủ thuốc, còn có người ở ngoài đốt pháo nữa.
Giữa tiếng ồn áo huyên náo, “Hội quán y học cổ truyền” chính thức công bố khai trương.
Từ Xuân Bảo bước đến chỗ Lâm Trác Úy và vỗ vai anh: “Em trai, nhìn xem món quà khai trương mà anh tặng cậu như thế nào nhé?”
Nói xong, ông ta nháy mắt, một tên thuộc hạ bưng một khung kính đến.
Lâm Trác Úy tò mò bước tới, sau khi anh vén tấm vải đỏ trên đó ra thì anh vui mừng khôn xiết.
“Giấy chứng nhận đủ điều kiện kinh doanh sao? Anh cả, nó đã được phê duyệt chưa?”
“Không phải chứ! Cuối cùng nhà máy thuốc của chúng ta có thể chính thức khai trương rồi.”
Vẻ mặt của Từ Xuân Bảo cũng vô cùng vui vẻ.
Lâm Trác Úy gật đầu, anh rất vui.
Lúc này, Trần Biển Thước bước đến và nói: “Lâm Trác Úy à! Phòng khám của cậu đã được mở rồi, tôi hoàn toàn tin tưởng vào y thuật của cậu.”
Lâm Trác Úy sửng sốt, anh hỏi ngược lại một câu: “Ông Trần, ông muốn nói gì thì cứ nói đi đừng ngại nhé!”. Truyện Teen Hay
“Vậy tôi xin đắc tội! Phòng khám này của cậu có giấy chứng nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652322/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.