Sau khi nói xong, bố mẹ cậu ta sửng sốt một chút rồi sau đó lại vui mừng khôn xiết.
"Con trai! Cuối cùng con cũng hiểu được rồi!"
"Ha ha ha... Ai nói con trai tôi không có triển vọng, ai nói con tôi là cậu ấm cô chiêu? Bố xem trọng con! Cố gắng lên con trai!"
"Vâng!"
Sau khi Triệu Bưu được bố mẹ đồng ý, cậu ta mới quay đầu chạy đi.
Triệu Hổ và vợ nhìn bóng lưng của cậu ta, nở nụ cười hài lòng.
...
Bây giờ đang là một ngày mùa hè nóng bức.
Có không ít người đi đường tụ tập trước gian hàng của Lâm Trác Úy, ai ai cũng chỉ trỏ rồi xem náo nhiệt.
Anh thì sao?
Vẫn đang say giấc với một cuốn sách để trên đầu.
Mà phía trước gian hàng là một người trẻ tuổi đang quỳ dưới ánh mặt trời, trên trán lấm tấm mồ hôi.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Lâm Trác Úy cứ ngủ như vậy thẳng đến khi mặt trời khuất núi.
Anh lấy quyển sách trên mặt xuống, đứng dậy dọn dẹp gian hàng chuẩn bị về nhà.
Triệu Bưu nôn nóng, mở miệng hét lớn một câu: "Thầy! Nếu hôm nay anh không thu nhận tôi, ngày mai tôi lại đến đây quỳ. Nếu ngày mai vẫn không nhận thì ngày mốt tôi đến quỳ! Tôi sẽ quỳ đến khi anh chịu nhận tôi mới thôi!"
"Cậu có ý gì đây? Đầu tiên là hãm hại tôi, bây giờ lại phải đến đây bái tôi làm thầy?"
"Thật xin lỗi! Là lỗi của tôi, thầy, anh có muốn đánh hay muốn mắng gì tôi cũng chịu."
"Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652293/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.