Lâm Trác Úy xanh mặt, một lời cũng không lên tiếng.
Các ông bà đứng xung quanh đây nhìn không nổi nữa, bọn họ đồng loạt kêu
lên: "Thần y Lâm! Đập! Có gì mà không dám đập chứ? Đập xe của cậu ta đi!"
Lâm Trác Úy vẫn không nói gì.
Trương Dương vô cùng đắc ý, chỉ vào mặt mấy ông lão, bà lão đó mà mắng:
"Các người coi Lâm Trác Úy là đồ ngu à?"
"..."
"..."
Mọi người đều trợn mắt nhìn anh ta.
"Mặc dù anh ta là một kẻ vô dụng, nhưng cũng không phải đồ ngu! Đập xe
BMW của tôi? Một chiếc xe đạp nát của anh ta có bao nhiêu tiền? Ông đây đập
xong thì bồi thường cho anh ta là xong, còn anh ta muốn đập xe BMW của tôi!
Anh ta liền phải táng gia bại sản, cắt thận tới đây mà bồi thường."
Trương Dương vừa nói dứt lời, mọi người quả thật đã vô cùng căm tức.
Đây rõ ràng là ỷ vào bản thân giàu có mà đi ức hiếp người nhà nghèo đây mà.
Vẻ mặt Trương Dương tràn đầy khinh thường nhìn Lâm Trác Úy rồi chép
miệng: "Chậc chậc chậc... Tuy rằng có hơi khắc nghiệt! Thế nhưng đời người
chính là thực tế như vậy. Lâm Trác Úy, một ngày mày không bày quầy hàng vỉa
hè này thì phải chết đói, tao lại không giống vậy! Mỗi ngày tao đều có thể đến
tìm mày chơi đùa, dù sao thì bố tao cũng là người có tiền. Mày đấu với tao kiểu
gì chứ? Mày không nhìn lại xem cái bộ dạng này của mày, lại còn nghĩ cóc mà
đòi ăn thịt thiên nga, lúc đầu Lý Tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652231/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.