Lâm Trác Úy lập tức nổi giận, quét mắt nhìn một lượt cả gia đình ghê tởm không biết xấu hổ này.
"Lúc tôi chữa bệnh có thu của nhà các người một đồng tiền nào chưa?" "..." Trong thoáng chốc, người nhà họ Lý đều nghẹn họng.
"Tình trạng bệnh của con gái bà còn chưa được cải thiện sao?" "..." "Mạng sống của cô ta chỉ còn có ba ngày, tôi chữa trị giúp cô ta ngay cả một xu cũng không lấy! Bây giờ tôi lại còn bị nhà các người lừa bịp đổ tội nữa hả?" Nhập từ khóa tìm kiếm... Lâm Trác Úy đột nhiên buông lời trách cứ, tất cả mọi người đang vây xem đều vô cùng mơ hồ.
Không ngờ người ta không lấy một đồng tiền nào cả? Không ngờ người ta quả thật cũng đã cứu sống bệnh nhân rồi? Thật là con mẹ nó mất mặt quá! Hai bên mỗi người nói một kiểu, rốt cuộc nên tin tưởng ai đây? Trương Mẫn lập tức phản bác:
"Hừ! Tôi đường đường là phu nhân tổng giám đốc Tập đoàn bất động sản Thịnh Thế! Gia đình chúng tôi sẽ lừa gạt cậu sao? Đồ quê mùa nhà cậu? Không phải cậu đang nói đùa đấy chứ?" Sau khi bà ta nói xong lời này, đám người xung quanh đều bừng tỉnh.
"Đúng vậy! Người ta giàu có như vậy, cần gì phải lừa người nữa chứ?" "Chắc chắn là anh ta làm sai rồi!" "Lang băm! Anh ta chính là đồ lang băm!" "Bắt cậu ta đưa đến cơ quan tuần tra đi.”
Tất cả những người này đều nhốn nháo hét to, bộ dạng vô cùng hùng hổ.
Lâm Trác Úy thật sự nổi nóng, dùng hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-lam-cuu-em-di/1652220/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.