Editor +beta: Quế Nhi
Có lần đầu tiên đầu sau khi ăn thức ăn kia, thì Diệp Lăng Nguyệt lại có lần thứ hai, lần thứ ba...
Vì để tiểu Hồ Ly có thể đối với mình sinh ra nhiều hảo cảm, Diệp Lăng Nguyệt lại bắt đầu thay đổi thức ăn, mỗi ngày đều săn giết dã thú khác nhau.
Con gà tuyết, bào tử vân vân, mỗi ngày đều là một loại dã thú khác biệt, mỗi lần, ngoại trừ lưu lại một ít cho chính mình dùng, còn sót lại Diệp Lăng Nguyệt cũng sẽ cắt nhỏ từng miếng, đưa cho tiểu manh khuyển* đáng yêu kia.
(*con chó nhỏ đáng yếu, mấy chương trước thì nói là hồ ly khuyển tựa như vừa giống hồ ly vừa giống chó, nhưng về sau toàn nói là tiểu manh khuyển, Manh ở đây có nghĩa là đáng yêu, nhưng có truyện có tựa đề mang tên Manh gì đó nhưng manh đó có nghĩa là bị mù, mình ko biết gì về tiếng TQ, nên độ hiểu biết mình chỉ biết tới đó)
Việc săn thú này cũng có thể làm cho khả năng thực chiến của Diệp Lăng Nguyệt được đề cao, thân thủ càng thêm linh hoạt hơn, trong đan điền Nguyên Lực nàng, cũng được nâng cao nhiều thêm.
Đại khái đến lần thứ ba sau khi đưa thịt, lúc tiểu manh khuyển kia ăn, đã không còn ẩn núp Diệp Lăng Nguyệt nữa, nó mỗi ngày đều sẽ mặc định giai đoạn, đi ra khỏi sương trắng, chờ Diệp Lăng Nguyệt.
“Tiểu gia hỏa thấy ta, rốt cuộc cũng không tránh, đây là một tốt dấu hiệu.” Diệp Lăng Nguyệt thấy một màn như vậy, liền lập tức nở nụ cười.
Từ tiểu gia hỏa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/76874/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.