Ngày thứ hai, Diệp Lăng Nguyệt tới tìm mẫu thân Diệp Hoàng Ngọc.
“Nương, trong một tháng tiếp theo, nữ nhi không đi Võ Đường, ta muốn vào núi.” Diệp Lăng Nguyệt đem chuyện hôm qua của nàng và Diệp Thanh đánh cuộc kia, nói cho Diệp Hoàng Ngọc biết.
Vốn tưởng rằng, một hồi sẽ bị mắng, vậy mà Diệp Hoàng Ngọc nghe xong, không nói lời nào, từ trong nhà xuất ra một cái bọc, bên trong chứa một chai đánh rượu cùng đồ ăn lương khô ba ngày.
“Lăng Nguyệt, ngươi đã trưởng thành, thị phi ân oán sẽ tự biết phân biệt. Trong mấy tháng này võ đạo của ngươi tinh tiến rất nhanh, nhưng không có trải qua thực chiến công phu quyền cước*. Đây là hành lý ta chuẩn bị, ngươi mang theo, nương không có yêu cầu gì khác, chỉ cần một tháng sau ngươi trở về, đứng trên Tộc tỷ thí, đánh bại Diệp Thanh.” từng lời nói Diệp Hoàng Ngọc, rơi vào trong lòng Diệp Lăng Nguyệt.
(*giống như câu tục ngữ VN: Học phải đi đôi với hành)
“Nương, nếu ta ở trong núi gặp phải tiểu dã thú, có thể dùng cách để thuần hóa nó?” trước khi đi Diệp Lăng Nguyệt, chợt nhớ tới một chuyện.
Trong không gian của nàng có một Tiểu hồ ly khuyển nhìn rất khả ái,thế nhưng trong lòng phòng bị mười phần, tốc độ vừa nhanh, bây giờ Diệp Lăng Nguyệt căn bản không bắt được nó.
Hôm qua nàng cố ý lưu một chén sữa dê, nào biết nó một chút cũng không động vào, xem ra tiểu gia hỏa hiển nhiên đề phòng, cái này thật không tốt.
Có lẽ, nàng có thể nghĩ biện pháp khác để thuần hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/76872/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.