Chương trước
Chương sau
Diệp Lăng Nguyệt nhận lấy linh thạch, nhưng cũng không cất đi hết.

Ngược lại, nàng chỉ lấy ra sáu khối, sáu khối này, đủ cho Đỉnh Linh dùng ba ngày, còn lại bốn khối, Diệp Lăng Nguyệt giao cho Hùng quản sự.

“Lăng Nguyệt, ngươi làm cái gì vậy? Lần mua bán này, đều là một mình ngươi làm, số linh thạch này, bản thân ngươi cứ giữ lấy.”

Hùng quản sự không chịu nhận lấy linh thạch.

“Quản sự, ngươi vẫn là nhận lấy đi. Lương tháng này cũng sắp phải phát rồi.”

Diệp Lăng Nguyệt biết, trong tay Hùng quản sự không còn bao nhiêu linh thạch nữa, nợ Dã Luyện Đường thiếu những nơi khác cũng phải trả.

Khóe mắt Hùng quản sự đỏ lên, ông do dự một chút, rồi nhận linh thạch.

Hoa trưởng lão cùng Hoa Vãn Vân ở một bên thấy vậy, ánh mắt hai huynh muội họ nhìn Diệp Lăng Nguyệt cũng khác đi.

Nhất là Hoa trưởng lão, bởi vì chuyện trộm cắp, hắn đối với Dã Luyện Đường và người trong cuộc như Diệp Lăng Nguyệt, cũng có chút quan điểm.

Nhưng hôm nay vừa thấy, lại cảm thấy tiểu cô nương này làm việc có chừng mực, hơn nữa làm người không tham lam, tuổi còn nhỏ, thật sự đáng quý vô cùng.

Hoa Vãn Vân chuyển cho đại ca nhà mình một ánh mắt, hai người trao đổi không tiếng động.

“Muội đã nói rồi, tiểu cô nương này có thể tin được. Chuyện trộm cắp kia, muội thấy tám chín phần là do người của Tuyết Phong cùng Nguyệt Phong người chơi xấu.”

Hoa trưởng lão trầm mặc không nói gì, hắn suy nghĩ một hồi, sau khi hạ quyết tâm, mới trịnh trọng nói.

“Diệp Lăng Nguyệt, kỳ thật hôm nay ta đến còn có một chuyện khác, ta đặt một số Linh Khí dùng Thiên Cương Luyện để rèn đúc, phẩm cấp không cần quá cao, chỉ cần cấp Địa là được, nhưng trên mỗi một binh khí, đều phải có Thiên Cương Chi Khí. Ta đặt tổng cộng năm mươi cây, mỗi cây chỉ cần ta kiểm nghiệm đạt yêu cầu, ta sẽ trả cho ngươi mười khối linh thạch trung cấp. Giao dịch này, là giao dịch của cá nhân ta với ngươi, ngươi tiếp nhận rồi thì phải giữ bí mật.”

Chuyện của Triệu Thiên Lang, đối với Hoa trưởng lão cùng Hoa phong mà nói đều là một đả kích không nhỏ.

Trên thực tế, hầu hết Linh Khí khi bị sát khí xâm nhập, đều sẽ nhanh chóng hao tổn, có một số thậm chí còn vỡ vụn trong lúc đối địch, Thiên Lang Côn của Triệu Thiên Lang cũng vì nguyên nhân này.

Duy chỉ có Thiên Cương Linh Khí của Thiên Cương Chi Khí, ở chiến trường cổ, có thể sử dụng bình thường, chống lại sát khí trên chiến trường cổ xâm lấn.

Đó cũng là nguyên nhân vì sao, khi Hoa trưởng lão vừa nghe nói Dã Luyện Đường có thể luyện chế Thiên Cương Linh Khí, liền không chờ đợi được nữa mà tìm tới.

Chỉ là trước đây, hắn băn khoăn đến bí mật của Hoa phong, và hoài nghi nhân phẩm của Diệp Lăng Nguyệt, cho nên không lập tức nói ra.

Bây giờ lại Diệp Lăng Nguyệt cũng là người có tình có nghĩa, Hoa trưởng lão mới hạ quyết tâm, để cho nàng luyện chế Thiên Cương Linh Khí.

Năm mươi cây Thiên Cương Linh Khí, chính là tương đương với là năm trăm khối linh thạch trung cấp.

Đây là một vụ mua bán lớn, đủ cho Đỉnh Linh ăn được hơn mấy tháng, Diệp Lăng Nguyệt đại hỉ.

Nàng hơi suy nghĩ, lại nhìn Hùng quản sự.

“Hùng quản sự, khoản mua bán này ta có ý định nhận, thế nhưng một mình ta nhân thủ có hạn, ta cũng cần Dã Luyện Đường cùng ta luyện khí. Ta chỉ phụ trách Thiên Cương Luyện cuối cùng, mỗi món Linh Khí, ta sẽ phân chia với Dã Luyện Đường.”

Hùng quản sự đương nhiên là không có ý kiến gì.

Đây chính là biện pháp tốt nhất cho cả hai bên, như vậy, cuộc sống của tạp dịch Dã Luyện Đường cũng được bảo đảm.

“Được, cứ quyết định như vậy đi, ta đặt cọc trước cho ngươi năm thành tiền. Kiểu dáng linh khí cần luyện chế, ngày mai ta sẽ chuẩn bị xong, nếu ngươi là nguyên liệu đặc biệt gì, cứ nói với ta. Có điều, ngươi hoàn thành luyện chế trước kỳ thi đấu môn phái sắp tới.” Hoa trưởng lão cũng rất thoải mái.

Mặc dù có Thiên Lang Côn, nhưng trước kỳ thi đấu môn phái sắp tới kết thúc, lối vào chiến trường cổ sẽ không mở ra.

Cho nên Hoa trưởng lão chỉ có thể chờ đợi, lần thi đấu môn phái tới, lại đi tìm tung tích Triệu Thiên Lang.

“Đúng rồi, vừa rồi khi ta Luyện Khí, phát hiện ra một chuyện, có lẽ đối với Hoa trưởng lão ngươi sẽ có chút tác dụng. Sát khí bên trong Thiên Lang Côn gãy vỡ kia, cũng không phải sát khí thuần khiết. Còn nữa, nhìn từ góc độ gãy vỡ của Thiên Lang Côn, nó hẳn là bị người bên cạnh đánh vỡ. Nếu ta là các ngươi, khi thăm dò tung tích Triệu Thiên Lang, có thể điều tra thêm, hôm Triệu Thiên Lang mất tích, đã ở cùng với ai.”

Diệp Lăng Nguyệt nhắc nhở.

Nàng từng đi qua Địa Sát Ngục, từng tiếp xúc với sát khí thật sự, so sánh với sát khí của sát hồn, sát khí bên trong Thiên Lang Côn chỉ là giả, theo Diệp Lăng Nguyệt thấy, nó giống như có người dùng linh khí ngụy trang hơn, mục đích chính là để lừa dối người tìm kiếm Triệu Thiên Lang.

“Sát khí giả?”

Thân thể Hoa trưởng lão hơi chấn động, sắc mặt âm trầm.

Hoa Vãn Vân cũng giật mình nhìn mắt Diệp Lăng Nguyệt, bọn họ đều không nghĩ tới, Diệp Lăng Nguyệt thậm chí ngay cả sát khí thật giả cũng có thể phân biệt được.

Nhưng nếu điều Diệp Lăng Nguyệt nói là thật, thì có nghĩa Triệu Thiên Lang rất có thể không phải là bị địch tập kích, mà ngược lại là vì...

Hoa trưởng lão không khỏi nắm chặt nắm tay, trong lòng của hắn, loáng thoáng có đáp án, nhưng khi không có chứng cứ rõ ràng, hắn chỉ có thể giữ im lặng.

“Đa tạ đã nhắc nhở, chuyện Thiên Lang mất tích, xin các vị tạm thời giữ bí mật.” Hoa trưởng lão gật đầu, hàm ý sâu xa nhìn vào mắt Diệp Lăng Nguyệt.

Hắn trước đây còn cảm thấy Diệp Lăng Nguyệt nói khiêu chiến Tuyết Phong cùng Nguyệt Phong là lời nói vô căn cứ, nhưng hôm nay xem ra, người của Tuyết Phong cùng Nguyệt Phong, lần này, nếu như xem nhẹ, chỉ sợ thật sự sẽ có chuyện.

Hoa trưởng lão cùng Hoa Vãn Vân rời khỏi Dã Luyện Đường, Hùng quản sự không khỏi lau mồ hôi lạnh.

“Lăng Nguyệt, lá gan ngươi cũng lớn quá. Ngươi vừa rồi là hoài nghi Triệu Thiên Lang bị nội ứng hại chết?”

Mọi người đều biết, người cùng Triệu Thiên Lang đi vào chiến trường cổ chỉ có đệ tử Cô Nguyệt Hải, cũng chính là ba người đứng đầu trong thi đấu môn phái lần trước.

Mà trùng hợp là, người đứng thứ nhất và thứ hai lần trước, vừa vặn chính là người của Tuyết Phong cùng Nguyệt Phong.

Trong Cô Nguyệt Hải, môn quy nghiêm ngặt, ngoại trừ khi tỷ thí, nếu đồng môn dám lén lút chém giết lẫn nhau, thì chính là tử tội, phải phế đi tu vi.

“Hùng quản sự, ta cũng chưa nói gì cả, chỉ là nói phỏng đoán của ta cho Hoa trưởng lão biết mà thôi. Về phần Triệu Thiên Lang rốt cuộc là bị ai làm hại, thì cũng chỉ có trời biết đất biết, cùng với bản thân Triệu Thiên Lang và người trong cuộc biết.” Diệp Lăng Nguyệt nhún nhún vai.

Cái gọi là trên không thẳng thì dưới lệch, Tuyết trưởng lão cùng Nguyệt trưởng lão là hạng người âm hiểm như vậy, thì người bên dưới tốt thế nào được, mặc dù trước mắt hoàn toàn không biết gì về chiến trường cổ, nhưng Diệp Lăng Nguyệt biết rõ, đó nhất định là một nơi cạnh tranh vô cùng tàn khốc.

Vì lợi ích, cho dù là thân sinh phụ tử, cũng có thể huyết nhục tương tàn, huống chi là đồng môn.

Tuyết Phong cũng như Nguyệt Phong, đối với nàng đều không có liên quan cho lắm.

Nhưng đối với nàng mà nói, Triệu Thiên Lang mất tích, là một cơ hội rất tốt.

Ít nhất, nàng có được ba trăm khối linh thạch trung cấp, có số linh thạch trung cấp này, tiếp tế hằng ngày của Đỉnh Linh đã được giải quyết.

Chuyện duy nhất trước mắt nàng phải làm, chính là luyện ra năm mươi Thiên Cương Linh Khí và tăng tốc tu luyện, trong thi đấu môn phái, rửa sạch hổ thẹn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.