"Cô gái giặt đồ, nàng nhất định phải về sớm một chút."
"Cô gái giặt đồ, mỗi tối nàng nhất định phải liên lạc với ta đúng giờ."
"Cô gái giặt đồ, mỗi ngày nàng nhất định phải nhớ đến ta."
Sau khi không dễ gì kết thúc việc chia tay “kiểu dông dài” của tiểu Đế Tân, Diệp Lăng Nguyệt vội vàng chuẩn bị đi đến Thiên Canh Điện tìm Thiên Canh Trúc.
Sau khi nàng thử để lại một dấu ấn trên người của Tam Giới Ưng thì cùng Tam Giới Ưng tiến vào Thiên Địa Trận.
Trước khi đến Thiên Canh Điện, Diệp Lăng Nguyệt đã gọi tất cả quân vương Địa Sát của Địa Sát Ngục đến. Nói với bọn họ dự định của bản thân.
Ngoại trừ Điệp Mị vẫn còn ở Dao Trì Tiên Tạ ra, các quân vương Địa Sát Ngục còn lại vừa nghe nói Diệp Lăng Nguyệt muốn xông vào Thiên Canh Điện thì đều lộ ra thần sắc kinh hãi.
"Đại quân chủ, Thiên Canh Điện tuyệt đối không được xông vào. Khác với Địa Sát Ngục, trong Thiên Canh Điện thờ phụng ba mươi sáu vị Thiên Canh Tinh. Mỗi một người đều dũng mãnh phi phàm, so với đại quân chủ Địa Sát Quẻ Ngưu tiền nhiệm còn lợi hại hơn rất nhiều."
"Quan trọng nhất là, giữa Thiên Canh Điện và Địa Sát Ngục còn có thiết lập Thiên Canh Lôi Hải. Trong Lôi Hải đó ẩn chứa Thiên Canh Lôi chí cương chí dương giữa trời đất. Thiên Canh Lôi đó nếu một luồng sét bất kỳ đánh lên trên người, nhẹ thì xương tan thịt nát, nặng thì nguyên thần tán loạn. Lúc Quẻ Ngưu còn đương nhiệm, một số quân vương Địa Sát phản loạn thậm chí là Địa Sát Binh đều bị lưu đày đến trong Thiên Canh Lôi Hải, những sát hồn đó chưa hề có ai trở lại."
"Không chỉ có vậy, bất cứ linh khí hoặc linh thú nào chỉ cần đến gần Thiên Canh Lôi Hải thì sẽ bị sét đánh thành than, chứ chưa nói đến việc ngự không phi hành."
Theo bọn họ thấy, Diệp Lăng Nguyệt mới vừa đến nên cũng không hiểu rõ lắm về tình hình của Địa Sát Ngục và Thiên Canh Điện.
Thời gian này dưới sự cai quản của Diệp Lăng Nguyệt, trong Địa Sát Điện tình hình rất yên ổn, các quân vương Địa Sát của bảy mươi hai tầng Địa Sát Ngục cũng càng ngày càng tin phục Diệp Lăng Nguyệt.
Bọn họ cũng không muốn vị đại quân chủ mới nhậm chức này lại gặp phải bất trắc gì đó, đến lúc ấy Địa Sát Ngục sẽ lại rơi vào trong hỗn loạn.
Thiên Canh Điện và Địa Sát Ngục giống như một thứ ở trên trời, một thứ ở dưới đất, nghe đồn những điện chủ của Thiên Canh Điện đó đều là có thể sánh được với sự tồn tại của Chủ Thần kế tiếp cấp một.
Giữa trời đất từ xưa đã có sự phân chia Thần Ma.
Lôi Hải đó chính là bình phong che chở tốt nhất ngăn cách trời đất.
Các quân vương Địa Sát mồm miệng nhao nhao khuyên bảo Diệp Lăng Nguyệt, để Diệp Lăng Nguyệt từ bỏ suy nghĩ đó. Thế nhưng Diệp Lăng Nguyệt lại là người không tin tà ma, họ càng khuyên bảo thì Diệp Lăng Nguyệt lại càng muốn đến Thiên Canh Điện thăm dò.
"Điểm này các ngươi không cần lo lắng, ta đã dẫn theo trợ thủ, nếu không có cách nào đột phá thì ta cũng sẽ không miễn cưỡng xông vào."
Trợ thủ mà Diệp Lăng Nguyệt nói chính là Tam Giới Ưng.
Nghĩ lại Tử Đường Túc sở dĩ để cho Diệp Lăng Nguyệt mang theo Tam Giới Ưng cũng là bởi vì biết đến sự tồn tại của Thiên Canh Lôi Hải.
Chỉ là, ngay cả Diệp Lăng Nguyệt cũng không biết, Tam Giới Ưng phải làm thế nào để xuyên qua Thiên Canh Lôi Hải, đặc biệt là khi Diệp Lăng Nguyệt nhìn thấy Thiên Canh Lôi Hải.
"Đây chính là Thiên Canh Lôi Hải?"
Diệp Lăng Nguyệt đã đến đỉnh cao nhất của bảy mươi hai tầng Địa Sát Ngục.
Nàng ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc.
Bầu trời của bảy mươi hai tầng Địa Sát Ngục rất là cổ quái.
Ở giữa Thiên Canh Điện và Địa Sát Ngục có một tầng chất môi giới cổ quái tựa như nước vậy.
Tầng phong ấn đó nhìn về phía xa xa thì tựa như một vùng nước biển, sóng xanh dập dờn.
Nhưng trong Địa Sát Ngục, cho dù là các sát hồn hung hãn nhất cũng không dám tới gần vùng chất môi giới đó, bởi vì một khi tới gần thì chúng sẽ tan thành mây khói trong nháy mắt.
Diệp Lăng Nguyệt nheo hai mắt lại, chăm chú nhìn kỹ thì phát hiện trong vùng "biển" xanh biếc đó đang có lượng lớn "cá" màu xanh tím bơi lội.
Số lượng những con "cá" đó có tới hàng ngàn hàng vạn, lúc nha lúc nhúc, mỗi một con có kích thước lớn nhỏ không đều, nhỏ một chút thì cỡ bằng cánh tay, to một chút thì lại lớn hơn vài phần so với lưng áo của người, chúng đang không ngừng bơi lội trong "nước biển" màu xanh biếc, nhìn có vẻ rất là khoan thai.
Những con vật đó dĩ nhiên không thể nào là "cá" thật được, mà là Thiên Canh Lôi ẩn chứa sức mạnh Thiên Canh đáng sợ.
Diệp Lăng Nguyệt không tùy tiện hành động, một cây Long Diên Chủy lẳng lặng lơ lửng bên cạnh nàng.
Thần thức nàng khẽ động, Long Diên Chủy xé không khí mà bay ra, ở giữa không trung thoáng cái hóa thành mấy chục cái bóng chủy, bay nhanh về phía bầu trời tựa như mưa tên vậy.
Ngay lúc Long Diên Chủy đến gần Thiên Canh Lôi Hải, trong Thiên Canh Lôi Hải vốn đang yên ả đã xảy ra thay đổi kỳ lạ.
Chỉ nghe thấy một hồi tiếng vang ù ù, Thiên Canh Lôi vốn đang chuyển động trên bầu trời bỗng chốc đã xảy ra thay đổi.
Ầm ầm một tiếng, mấy đạo Canh Lôi màu xanh theo tiếng mà rơi xuống, trong Thiên Canh Lôi Hải xảy ra bạo động.
Trong chớp mắt, tiếng sét đinh tai nhức óc, sấm chớp vang dội toàn bộ Địa Sát Ngục.
Vô số sát hồn trong Địa Sát Ngục bị những tiếng sấm này làm cho sợ tới mức hồn bay phách tán, mấy chục cây Long Diên Chủy thoáng chốc bị nổ tung thành bụi phấn.
Sức mạnh đó cuồng bạo hung tợn như thế, dường như có thể phá hủy mọi thứ.
Toàn bộ quá trình chỉ trong chớp mắt, thậm chí còn nhanh hơn vài phần so với phản ứng tinh thần lực của Diệp Lăng Nguyệt. Nàng căn bản không kịp triệu hồi số Long Diên Chủy đó.
Phù—Diệp Lăng Nguyệt thở ra một hơi lạnh, chỉ cảm thấy cổ của mình lạnh lẽo.
Long Diên Chủy là vật nàng tự mình luyện chế, uy lực như thế nào thì Diệp Lăng Nguyệt đã quá rõ.
Điều càng làm cho Diệp Lăng Nguyệt bất ngờ là Thiên Canh Lôi Hải đó sau khi cảm nhận được có kẻ địch bên ngoài xâm nhập thì trở nên cáu kỉnh hơn.
Canh Lôi màu xanh cuồn cuộn trên không trung, khiến cho cả bầu trời đều trở nên méo mó.
Nhưng trong lúc Diệp Lăng Nguyệt còn ngẩn tò te thì Tam Giới Ưng ở bên cạnh nàng lại có hành động khác thường.
Nó phát ra một tiếng kêu, ý bảo Diệp Lăng Nguyệt leo lên người.
"Chim ngốc? Mày chắc chắn mày có thể xông qua đó chứ? Sẽ không bị sét đánh thành gà quay chứ?"
Diệp Lăng Nguyệt nuốt ngụm nước bọt.
Nàng tuy to gan nhưng vừa nghĩ đến việc qua lại như con thoi trong Thiên Canh Lôi Hải tựa như cột thu lôi vậy thì không khỏi rùng mình.
Tam Giới Ưng lại đã phát ra một tiếng kêu dài, vô cùng tự tin.
Diệp Lăng Nguyệt nghĩ ngợi, cuối cùng vẫn quyết định tin tưởng tình bạn cách mạng của nàng và Tam Giới Ưng, nàng cắn răng leo lên lưng Tam Giới Ưng.
Sau khi Tam Giới Ưng đợi cho Diệp Lăng Nguyệt ngồi lên, bỗng vẫy hai cánh, lông vũ toàn thân phát ra ánh sáng tựa như kim loại, "vèo" một tiếng xé không khí mà bay lên.
Trong khoảnh khắc Tam Giới Ưng xé không khí mà bay lên đó.
Các Canh Lôi của Thiên Canh Lôi Hải đã bạo động.
Vô số tiếng sấm Canh Lôi đùng đoàng kèm theo cả sấm chớp, Canh Lôi cuồn cuộn mà đến, mắt thấy Thiên Linh Cái sắp đánh trúng Diệp Lăng Nguyệt.
Nhưng vào lúc cửu tử nhất sinh đó, Tam Giới Ưng lại hơi nghiêng qua một chút với tốc độ kinh ngạc.
Đã né tránh được một tia sấm sét, rồi như hình với bóng, tia Canh Lôi thứ hai lại đến.
Tam Giới Ưng lại né tránh được chỉ có chênh lệch tí tẹo.
Một tia, lại thêm một tia nữa, mỗi một lần đều là những cảnh tượng nguy hiểm xảy ra liên tiếp nhưng đều hóa nguy thành an, tốc độ của Tam Giới Ưng cũng đạt đến mức kinh ngạc, mắt thường căn bản khó có thể nhìn thấy được.
Diệp Lăng Nguyệt cũng từ vẻ không bình tĩnh cuối cùng chuyển thành bình thản.
Phía trước đã là điểm cuối của Thiên Canh Lôi Hải rồi.
Ở phía xa hình như có một vùng màu sắc đẹp đẽ, trong vùng ánh sáng có thể lờ mờ nhìn thấy cung điện lầu các.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]