Chớp mắt một tháng đã trôi qua.
Chỉ thấy trên vách núi dốc đứng quanh năm không thấy ánh mặt trời, trong khe núi suốt ngày mây mù lượn quanh.
"Thành công rồi!"
Chỉ thấy trên khe núi, bỗng chốc truyền đến một hồi huýt sáo nhẹ.
Ngay sau đó, hai bóng đen nhảy xuống từ khe núi mấy trăm trượng.
Một cái bóng trong đó là Tam Giới Ưng cao hơn một người, cái bóng còn lại dáng người yểu điệu, thân pháp lại không hề thua kém Tam Giới Ưng chút nào.
Diệp Lăng Nguyệt và Tam Giới Ưng gần như chạm xuống đất cùng lúc.
Đến Độc Cô Thiên đã hơn một tháng, cuối cùng nàng đã hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày đầu tiên mà Tử Đường Túc giao cho nàng, quét sạch lá ngô đồng và leo lên vách núi.
Từ nửa ngày lúc ban đầu chỉ có thể leo đến một phần tư, rồi đến một phần ba và đến hiện tại hai canh giờ leo hết cả vách núi, sự tiến bộ của Diệp Lăng Nguyệt không thể gọi là không nhỏ.
Nàng có thể cảm nhận được sức mạnh Thiên Địa trong đan điền của mình càng ngày càng mạnh.
"Chim ngốc, mấy ngày này đa tạ mày nhé."
Diệp Lăng Nguyệt vỗ vỗ cánh của Tam Giới Ưng ở bên cạnh, Tam Giới Ưng nói thầm.
"Người cô nên cảm ơn chính là chủ nhân đó. Nếu không nhờ vòng tay Thiên Địa, dựa vào thân thể nhỏ bé này của cô thì có luyện thêm 1 năm cũng chưa chắc có thể chịu được trọng lực của Thập Trùng Thiên."
Đã hoàn thành nhiệm vụ, Diệp Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2871118/chuong-1019.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.