Khi Diệp Lăng Nguyệt và Mộc Sảng đi ra chưa được vài bước.
Lông mày Diệp Lăng Nguyệt chợt run lên.
"Cẩn thận, tránh ra."
Thần sắc nàng thay đổi, đẩy mạnh Mộc Sảng ra.
Sau lưng một luồng áp bức đe doạ cuồn cuồn ngất trời ập vào mặt, Tuyết trưởng lão từ trên trời bay xuống, đánh một chưởng về phía đám người Diệp Lăng Nguyệt.
"Băng Phong Thủ."
Lòng bàn tay Tuyết trưởng lão hiện từng luồng sáng xanh, một luồng hơi băng lạnh cóng bổ mạnh về phía Diệp Lăng Nguyệt.
Diệp Lăng Nguyệt nghiêm mày, một tay đưa Tuyết Huyên chắn trước người.
Tuyết trưởng lão túm mạnh, đoạt lấy Tuyết Huyên trên tay, chính vào giữa lúc sấm sét này thì Diệp Lăng Nguyệt đã hóa chưởng thành chỉ.
Chỉ nghe một tiếng bùm vang lớn.
Chỉ thứ ba của Tiểu Vô Lượng Chỉ là Băng Phong Thiên Hạ đã tung ra.
"Ánh sáng đom đóm vọng tưởng sáng hơn trăng sao, chết đi."
Tuyết trưởng lão cười lạnh lùng, cánh tay ông ta chấn động, trong loạt chưởng cuồn cuộn liên tục không ngớt đánh về phía Diệp Lăng Nguyệt.
Tu vi của Tuyết trưởng lão đâu chỉ gấp mấy lần Diệp Lăng Nguyệt, một chưởng này của ông ta rơi xuống.
Không khí đột nhiên cứ như thể bị đóng băng, Diệp Lăng Nguyệt chỉ cảm thấy tạng phủ chấn động, dưới chân lại bị ép lui mấy chục bước rồi đụng vào vách tường bên cạnh.
Trong cơ thể, một trận khí huyết cuồn cuộn, nàng không dễ gì mới cố nuốt xuống ngụm máu tươi mới vọt lên cổ họng.
Bên đó, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2871100/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.