Việc thi đấu môn phái của Cô Nguyệt Hải, đặc biệt là việc mười hạng đầu có thể tiến vào chiến trường Cửu Châu cổ đã truyền khắp phạm vi nhỏ trong Nội Môn.
Không ít đệ tử Nội Môn cũng bắt đầu huấn luyện chịu đựng gian khổ, mục tiêu là để thể hiện nổi bật trong thi đấu môn phái.
Thế nhưng ở đảo Hải Tinh của Ngoại Môn, nhất là phòng tạp dịch thì tất cả vẫn là sóng yên biển lặng.
Sau khi Tiểu Đế Tân quay về, cuộc sống của Diệp Lăng Nguyệt lại khôi phục như thường.
Không, nên nói là có hơi khác so với trước kia, trở nên bận rộn hơn. Bởi vì nàng có thêm một nhiệm vụ nữa, chính là hàng ngày đến Độc Cô Thiên trông coi lửa đỉnh.
Cứ như vậy, Diệp Lăng Nguyệt sáng sớm mỗi ngày thì phải hoàn thành nhiệm vụ của Dã Luyện Đường, đi về sớm rồi lại vội vội vàng vàng đến Độc Cô Thiên báo cáo, chuyện này không ít lần rước lấy sự chỉ trích của Mộc Sảng.
Thế nhưng bởi vì Hùng quản sự mắt nhắm mắt mở nên Mộc Sảng cũng chỉ có thể nói xấu sau lưng.
Có sự trợ giúp của ngô đồng lá tím, lúc gần trưa Diệp Lăng Nguyệt đã đến Độc Cô Thiên rất thuận lợi.
"Tử Đường Túc, ta tới rồi."
Diệp Lăng Nguyệt đúng hẹn đến báo cáo, chỉ là mấy ngày đầu Tử Đường Túc không lập tức để nàng trông coi lửa đỉnh.
"Thể chất quá kém, tập luyện trước đã."
Ai biết Tử Đường Túc liếc Diệp Lăng Nguyệt một cái rồi vứt lại tám chữ, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2871088/chuong-1006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.