Không có phản ứng, vẫn là không có phản ứng. 
Đây là chuyện gì vậy? 
Diệp Lăng Nguyệt có cảm giác bị chơi xỏ, nàng không nhịn được muốn dùng tay gõ vào tấm bia ngọc ngũ nguyên đó, chắc không phải hỏng rồi chứ? 
Tuy nàng không phải cao thủ Luân Hồi Cảnh nhiều tầng, nhưng dù sao cũng là Luân Hồi tứ đạo chứ bộ. 
Bia đá đại ca, không có chút phản ứng nào cũng quá chơi xỏ người ta rồi đấy. 
"Lại có thể là một kẻ vô dụng ngay cả Luân Hồi Chi Lực cơ bản cũng không có?" 
Người đàn ông trung niên vẻ mặt cũng khó mà tin được. 
Suy cho cùng biểu hiện của Tiểu Đế Tân trước đó quá kinh ngạc, Diệp Lăng Nguyệt là tỷ tỷ mà ngay cả Luân Hồi Chi Lực cũng không có, việc này cũng không thể nào nói nổi. 
Người đàn ông trung niên tiến lên phía trước, giữ chặt cổ tay của Diệp Lăng Nguyệt, xem xét một phen. 
Sắc mặt ông ta càng lúc càng trầm xuống, ánh mắt nhìn Diệp Lăng Nguyệt cứ giống như nàng là một giống loài kỳ lạ gì đó vậy. 
"Trong người ngươi không có một chút Luân Hồi Chi Lực nào, tư chất như vậy mà ngươi còn dám đến Cô Nguyệt Hải tham gia tuyển chọn?" 
"Ha ha, thật tức cười, thế mà lại không có Luân Hồi Chi Lực. Nếu ta là ngươi thì căn bản không dám bước lên địa bàn của Cô Nguyệt Hải." 
Đám người mà Hồng Minh Nguyệt đứng đầu nhân cơ hội khiêu khích. 
Hồng Minh Nguyệt đã lộ ra vẻ mặt “sớm đã biết như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870983/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.