Khi tia nắng ban mai đầu tiên chiếu vào phòng, lông mi của Diệp Lăng Nguyệt khẽ rung rung. Nàng đã mở mắt, đã lâu rồi nàng không ngủ ngon như vậy. Trong gian phòng ngủ vương vấn khí tức của Phượng Tân này, trái tim của nàng bình yên chưa từng thấy. 
Diệp Lăng Nguyệt ngồi dậy, có hơi không yên tâm nên đi xem thử Tiểu Ô Nha và Tiểu Chi Ước. Hai tên nhóc này đều ngủ rất say.Diệp Lăng Nguyệt cũng không kinh động chúng, nàng đi ra ngoài. 
Trong sân vườn sớm tinh mơ, một lớp sương mù lờ mờ mỏng tựa như làn khói. Xa xa có thể nghe thấy một loạt tiếng hét của buổi luyện sớm, chắc là con cháu của Diệp gia đang luyện võ trên sân võ. Diệp Lăng Nguyệt chạy mấy vòng quanh sân vườn, đã ra chút mồ hôi, rồi lại uống một ít Tụ Nguyên Dịch. 
Thời gian dường như bỗng chốc quay về lại lúc nàng còn ở Thu Phong Trấn năm đó. Khi ấy, lòng nàng rất chuyên tâm, toàn bộ tâm tư chỉ muốn luyện thành võ học để có một ngày có thể báo thù cho bản thân và mẫu thân. Thời gian hai năm đã trôi qua rồi. 
Hồng Phủ đã biến mất. Nàng cũng trở thành Nữ Lãnh Chúa đầu tiên ở Đại Hạ. Những chuyện cũ đã qua đó bây giờ nghĩ lại đối với nàng quả thực là lạ lẫm như vậy. Diệp Lăng Nguyệt trầm ngâm. Bỗng nhiên nhớ lại, nàng đã nhiều ngày không vào Hồng Mông Thiên xem thử rồi. 
Hồng Mông Thiên hiện nay không giống như trước đây có thể vứt ở đó tự sinh tự diệt, trong đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870928/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.