Diệp Lăng Nguyệt sau khi nghe xong, thần tình xuất hiện một sự ngưng trọng mà trước nay chưa từng có.
Trong ba huynh đệ của Hạ gia thì thực lực của lão đại là mạnh nhất, có lẽ là ở tầm Luân Hồi bốn đạo, đứng thứ hai là Hạ lão nhị, một gã phương sĩ tầm Thất Đỉnh, thực lực kém nhất là Hạ lão tam nhưng cũng là trên dưới Luân Hồi một đạo.
Thực lực của ba người này nếu chung vào một chỗ thì ở Hạ Đô cũng xem như là bá chủ một phương.
Nhưng bọn họ lại bị những năm thế lực còn lại khiến cho chật vật như vậy, dùng đầu ngón chân để nghĩ, Diệp Lăng Nguyệt cũng biết, thực lực của đối phương nhất định là rất mạnh.
Nàng chỉ là một Ngũ Đỉnh phương sĩ nho nhỏ, Tiên Thiên võ giả, tham gia việc tìm kiếm bảo vật nguy hiểm như vậy, thật đúng là đi tìm chết.
Thấy Diệp Lăng Nguyệt im lặng không nói, Hạ lão đại đoán nàng đang nghi ngờ.
“Thập tam thiếu, Không Diệu Tinh, là một loại khoáng thạch rất đặc biệt trong trời đất, nó đã bị Thái Ất phái dùng để luyện chế túi dự trữ không gian. Cho nên trong Thái Ất bí cảnh nhất định còn lưu lại một ít Không Diệu Tinh.”
“Tuy là nói như vậy nhưng điều kiện tiên quyết chính là sau khi ta lấy được Không Diệu Tinh thì vẫn còn mạng để rời khỏi Thái Ất bí cảnh. Ba vị, thật có chút ngại nhưng chuyện này ta cần phải suy nghĩ thêm một thời gian nữa.” Tôn chỉ của Diệp Lăng Nguyệt chính là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870703/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.