Hi luật luật ——
Ngay lúc Hồng Ngọc Oánh nhìn thoáng qua Phượng Tân thì Gia Cát Nhu đang lo lắng tìm kiếm xe ngựa của nữ nhi.
Gia Cát Nhu đi một đoạn mới phát hiện không thấy nữ nhi Hồng Ngọc Oánh nữa.
Men theo vết tích của xe ngựa tìm đến, nào ngờ lại phát hiện nữ nhi Hồng Ngọc Oánh đang đứng ở trước Ôn Tuyền Hành Cung của Hạ Đế, cả người bị phủ bởi tuyết trắng, thiếu chút nữa thì đóng băng thành người tuyết.
“Ngọc Oánh, sao con lại đứng trong tuyết vậy.”
Gia Cát Nhu đau lòng, phủi tuyết trên người của nữ nhi, nhìn lại bộ dáng của nữ nhi thì lại bị dọa cho giật mình.
“Ngọc Oánh, con làm sao vậy, đừng dọa mẫu thân, sao sắc mặt của con lại đỏ như vậy.”
Khuôn mặt của Hồng Ngọc Oánh đỏ giống như quả Hồng chín mọng vậy, tròng mắt vẫn không nhúc nhích.
“Mẫu thân, ta ta thích hắn.” Hồng Ngọc Oánh sau khi nghe được giọng của mẫu thân, thật lâu sau mới hoàn hồn lại, mối tình đầu của nàng, bộ dáng thẹn thùng kia khiến Gia Cát Nhu nhìn đến sửng sốt.
“Hắn? Hắn là ai chứ?” Gia Cát Nhu nghe xong cũng bị dọa sợ không nhẹ.
“Phượng vương, cái vị Phượng vương của Bắc Thanh kia. Mẫu thân, tại sao cho đến bây giờ người vẫn không nói với ta, Phương vương của Bắc Thanh là một mỹ nam tử đẹp mắt đến như vậy. Giọng nói của hắn thuần hậu giống như rượu ngon, mắt của hắn còn sáng hơn sao trên trời. Nữ nhi muốn gả cho hắn.” Hồng Ngọc Oánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870700/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.