Về quy mô, Trung viện của Ngự Y Viện so với Ngoại viện to hơn một chút, về kiến trúc cũng tinh tế và đẹp đẽ hơn. Ở Trung viện, đã không còn thấy bóng dáng của cung nữ và thái giám, bởi vì nơi này đã là vị trí cơ mật của Ngự Y Viện, chỉ có trung, cao cấp phương sĩ mới có thể ra vào.
Vừa tiến vào Trung viện, Diệp Lăng Nguyệt cũng cảm giác được hương vị của cây cỏ thoang thoảng. Ở trong sân nhỏ, đâu đâu cũng thấy những sân cỏ rộng rãi và thảm thực vật rậm rạp. Cho dù là mùa đông, thực vật trong vườn cũng sẽ không bị chết héo.
Những bãi cỏ này không phải là những loại cỏ bình thường mà đều là ngưng thần thảo được sắp xếp rất ngay ngắn. Ở giữa thảm cỏ có đào mấy cái ao nhỏ, đến gần quan sát thì thấy trong hồ có một đôi cá chép đang bơi lội.
Ngưng thần thảo và cá chép, thích hợp với người luyện võ sử dụng tụ nguyên thảo và cá chép âm dương hỗ trợ cho phương sĩ sau khi luyện đan xong được nhanh chóng khôi phục tinh thần lực. Những thứ này trong Ngự Y Viện, về chất lượng, kém hơn rất nhiều so với Hồng Mông Thiên của Diệp Lăng Nguyệt.
“Ta nghe nói, trong phương sĩ cũng chia làm luyện đan và luyện khí. Phương sĩ luyện đan đều hội tụ ở Ngự Y Viện, vậy phương sĩ luyện khí thì ở đâu?”
Bởi vì xuất thân từ Diệp gia, tuy nói Diệp Lăng Nguyệt luyện khí không nhiều, cho tới nay cũng chỉ luyện chế Huyền Thiết cùng Long Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870662/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.