Chải lại mái tóc, thay đi trường bào cũ rách, Lục hoàng tử Hạ Hầu Kỳ sau khi tắm rửa thì trông vô cùng đẹp mắt.
Dung mạo của hắn có vài phần giống hoàng hậu, bên trong ngọc thụ lâm phong là phần ung dung cao quý.
Liễu hoàng hậu đi cũng Diệp Lăng Nguyệt đến, ánh mắt vốn dĩ phiền muộn nhiều nay nay bất ngờ chết lặng.
Kia đúng là hoàng nhi của mình sao, Liễu hoàng hậu rơi lệ, nàng chạy đến ôm lấy Hạ Hầu Kỳ.
Hai mẹ con sau khi ôm nhau khóc một trận, Hạ Hầu kỳ mới đem những chuyện xảy ra ở vài năm trước nói cho hoàng hậu, hoàng hậu sau khi nghe xong vừa hối hận lại vừa oán phẫn.
Nếu như trước đó nàng đối với Lạc quý phi còn có chút mềm lòng thì bây giờ một chút không đành lòng đó đã hoàn toàn biến mất.
“Lăng Nguyệt, lần này thật đúng là nhờ có ngươi, nếu không phải ngươi trợ giúp thì ta và hoàng nhi chỉ sợ là hữu sinh chi niên, không có cách nào chia sẻ những điều trong lòng cho nhau như bây giờ.” Hoàng hậu lại lộ ra nụ cười.
“Hoàng hậu không cần cám ơn quá sớm, ta giúp Lục hoàng tử chẳng qua là vì đạt được cái mình muốn. Lục hoàng tử tuy đã khỏi bệnh nhưng trong hoàng cung này, người muốn hại hai người cũng không ít. Nhất là thái tử và Lạc quý phi, trong cung có nhiều tai mắt. Lần này Lục hoàng tử vẫn nên giả ngây giả dại giống như trước đây, đợi đến lúc thời cơ chín mùi, chúng ta sẽ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870547/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.