Vừa thành niên, giống như một miếng nam châm vậy, trong khoảng thời gian ngắn, thu hút hết ánh nhìn của tất cả mọi người xung quanh.
Người này, thật sự cũng rất có năng lực.
Trong số con cháu dòng dõi quý tộc của Hoằng Vũ điện, Hồng Ngọc Lang được coi là rồng phượng trong loài người.
Hắn có đôi mắt hạnh, sống mũi thẳng, da thịt trắng nõn, ngũ quan trong sáng tuấn tú, hợp lại với nhau, vô cùng hài hòa.
Cùng hắn cùng đi vào bên trong, còn có một người nữa, đứng chung với Hồng Ngọc Lang, phong thái xinh đẹp ngời ngời, cũng không kém chút nào.
Người đó mặc một bộ xiêm y màu đen nhánh, phía trên có phác họa hoa văn sóng biển, làn mi dài chạm vào tóc mai, đôi mắt vừa nhỏ vừa dài, khóe miệng của hắn ta cười chúm chím, nhìn có vẻ hiền lành, nhưng mỗi khi nhìn người khác, ánh mắt lại liếc nhìn sâu không thấy đáy.
Tất cả mọi người, cũng bởi vì sự có mặt của hai người này mà rung động không thôi.
Duy chỉ có Diệp Lăng Nguyệt, môi của nàng có chút hất lên, nắm thật chặt hai bàn tay để chung một chỗ, trong lòng bàn tay, cảm giác trơn nhẵn mồ hôi.
Hết thảy những điều này, không phải vì khẩn trương, mà là vì mong đợi.
Rốt cuộc người của Hồng phủ cũng đã tới.
Nàng còn đang rầu rĩ không biết làm sao để tìm được bọn họ, không ngờ, lại có người tìm tới cửa trước, hơn nữa, người vừa tới, chính là người nàng muốn tìm.
Thông qua điều tra của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870473/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.