Cổ văn có Thái Học, võ có Hoằng Vũ Điện, nói đến chính là Hoằng Vũ Điện Đại Hạ.
Diệp Lăng Nguyệt nhận được lời nhắc nhở của Lam Thải Nhi. Đối với Hoằng Vũ Điện cũng có hiểu biết qua loa, biết được nơi đó cũng là một nơi cá lớn nuốt cá bé.
Ngày hôm sau, nàng liền dậy thật sớm. Bởi vì muốn sớm quen với Hạ Đô, Diệp Lăng Nguyệt liền một thân một mình đi đến Hoằng Vũ Điện.
Đến đoạn đường trước cửa Hoằng Vũ Điện, phía trước có một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi đi đến.
Chỉ thấy trong miệng hắn lẩm bẩm, giống như đang đọc thuộc khẩu quyết võ học gì đó, trong tay còn cầm bút vẽ tranh.
Nhìn hướng hắn đi đến, chắc cũng là đi đến Hoằng Vũ Điện.
Diệp Lăng Nguyệt đang chuẩn bị tiến lên hỏi, chỉ thấy ngã ba bên đường có một tên đầy tớ đi ra vẻ mặt hốt hoảng.
Tên đầy tớ va vào người thiếu niên kia.
“Ai da” một tiếng, tên đầy tớ ngã nhào ra đất.
Thiếu niên đang đắm chìm trong công pháp khẩu quyết, lúc này mới tỉnh mộng.
“Không sao chứ?” Thiếu niên vừa nhìn thấy người va vào mình, cảm thấy có lỗi liền vội vàng đỡ tên đầy tớ lên.
“Ngươi bị sao vậy, không có mắt nhìn đường à.” Gã đầy tớ đụng vào người khác, còn ác nhân đổ lỗi mắng người. Hắn vừa mắng vừa nhân lúc thiếu niên kia không để ý, đem một túi tiền nhỏ lén lút nhét vào trong người thiếu niên kia.
Tất cả điều này động tác cực nhanh, xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870468/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.