Diệp Lăng Nguyệt không ngờ tới lại phải dùng một loại Phi khí, trong lòng còn đang suy nghĩ mình nên dùng loại Phi khí gì, chẳng lẽ lại dùng Long Tiên Châm?
Thứ đồ chơi kia làm ám khí rất tốt, nhưng nếu chở nàng rồi bay thì có chút khó khăn.
“Muội muội, muội không có Phi khí vậy làm sao bây giờ, hay là muội ngồi thú sủng của ta đi, chắc là nó sẽ nghe lời đấy.” Nam Cung Khuynh Lâm liếc mắt nhìn Diệp Lăng Nguyệt, muốn luyện chế Phi khí thật không rẻ, Phương Sĩ ở nơi nhỏ bé này nhất định không có Phi khí.
Nam Cung Khuynh Lâm nói xong liền ra lệnh cho thú sủng của mình đi giúp Diệp Lăng Nguyệt, con Song Dực Lang này ngồi xổm trên đất, trông rất là dễ bảo.
Thấy Nam Cung Khuynh Lâm có lòng tốt để cho thú sủng của mình giúp người khác, mấy phương sĩ khác đều ở một bên cười trộm.
Lại là một nữ phương sĩ ngu ngốc mới, để xem lần này nàng ta sẽ bị gãy tay gãy chân hay là trực tiếp bị rạch cho nát mặt.
Thì ra Nam Cung Khuynh Lâm nhìn bên ngoài thì thân thiện, nhưng trên thực tế lại là một mỹ nhân độc ác.
Nàng ta thích nhất là ăn hiếp những nữ phương sĩ trẻ tuổi, vóc dáng đẹp lại không có bối cảnh như Diệp Lăng Nguyệt
Phần lớn những người đến Tháp Phương Sĩ đều là những phương sĩ mới đến Hạ Đô giống như Diệp Lăng Nguyệt.
Thường thì vào lúc này này, Nam Cung Khuynh Lâm sẽ xuất hiện, đầu tiên là ân cần hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870461/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.