“Chỉ là một con người nhỏ bé lại dám bàn điều kiện với chúng ta.” Hỏa Phượng cười lạnh một tiếng, trong lời nói kèm theo sự tức giận.
Hỏa Phượng liền phun lửa,những ngọn lửa màu đỏ bên cạnh hắn đột ngột mở rộng ra, Diệp Lăng Nguyệt chỉ cảm thấy bản thân như đang đắm chìm trong trong biển lửa, khắp da thịt đều có mùi bị nướng khét.
“Hỏa Phượng, cứ để cho nàng ta nói.” Tính khí Băng Hoàng có vẻ tốt hơn rất nhiều so với Hỏa Phượng, trong đôi mắt màu lam của nó mang theo mấy phần trông đợi.
“Băng Hoàng, ngươi quá...” Hỏa Phượng trong lòng biết rõ ái thê là vì một tia hy vọng sống của tiểu phượng hoàng, nhưng hắn luôn cảm thấy người trước mắt này là không thể tín nhiệm.
“Điều kiện thứ nhất, ta muốn mang trứng tiểu phượng hoàng đi để chữa trị cho nó, nên có lẽ sẽ cần một khoảng thời gian khá dài.” Từ phản ứng lúc nãy của trứng phượng hoàng, Diệp Lăng Nguyệt khẳng định Đỉnh Tức nhất định có thể giúp chữa trị cho trứng tiểu phượng hoàng, nhưng có thể chữa trị đến đâu thì tạm thời nàng cũng không biết.
Băng Hoàng và Hỏa Phượng không phản đối điều kiện này.
Bởi vì Hỏa Phượng đã quyết tâm vứt bỏ quả trứng phượng hoàng tàn phế này, nhưng Băng Hoàng một mực không chịu.
Hai vợ chồng sau một hồi tranh luận, quyết định tạm thời giao cho Diệp Lăng Nguyệt chữa trị.
“Điều kiện thứ hai, nếu như ta ấp trứng tiểu phượng hoàng thì nó phải ở chỗ của ta trong vòng 100 năm, trung thành với ta.” Tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870396/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.