Đối với võ giả Đại Hạ hoặc Phương Sĩ mà nói, trước mười lăm tuổi có thể đạt tới tu vi Ngũ Đỉnh thì sẽ giúp đỡ được rất nhiều cho việc tu luyện trong tương lai của họ. 
Diệp Lăng Nguyệt đã mười ba tuổi, nhưng tu vi chỉ mới đạt tới Tam Đỉnh, nếu muốn đột phá đến Ngũ Đỉnh chỉ trong vòng một năm thì sẽ có chút khó khăn. 
Diệp Vô Danh không khỏi có chút thất vọng, ông vốn còn hy vọng người đánh thức mình sẽ là một hậu nhân Diệp gia có thiên phú tốt một chút, dù sao thì ban đầu ông cũng muốn thông qua hậu nhân để thay ông hoàn thành tâm nguyện mà năm đó ông không có cách nào hoàn thành. 
“Thái Tổ, con thừa nhận tu vi võ học và tinh thần lực của con không cao, nhưng đó là vì con chỉ mới tu luyện nguyên lực và tinh thần lực không quá năm tháng.” Diệp Lăng Nguyệt không vì lời nói của Diệp Vô Danh mà nổi giận. 
Ngược lại, ánh mắt của nàng càng ngày càng sáng, trong lời nói cũng tràn đầy là tự tin. 
Cái gì! Năm tháng trước mới bắt đầu tu luyện nguyên lực và tinh thần lực? 
Cho dù Diệp Vô Danh đã thấy qua vô số thiên tài, nhưng chưa từng nghe nói qua có người có thể trong vòng năm tháng đột phá đến Luyện Thể Cửu Trọng và tu vi tinh thần lực Tam Đỉnh. 
Chẳng lẽ Diệp Vô Danh ông lại nhìn lầm, đứa bé trước mắt này không phải là người có tư chất bình thường, mà là kỳ tài luyện võ ngàn năm khó gặp của Diệp gia, thậm chí là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870369/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.