Mặc dù trước đó Diệp Lăng Nguyệt đã có bóng gió nghe qua một chút, nhưng lại không nghĩ rằng toàn bộ sự thật so với nàng tưởng tượng còn tàn khốc hơn gấp trăm ngàn lần, nếu không phải là chính miệng Diệp Hoàng Ngọc nói ra thì Diệp Lăng Nguyệt thật không thể tin tất cả những điều này lại là thật.
“Lăng Nguyệt, mẹ biết trong lòng con cảm thấy rất uất ức, nhưng Hồng phủ là trụ cột của Đại Hạ, Hồng phủ lại có nhiều người tài, bây giờ con không thể sánh bằng với thực lực của bọn họ. Mẹ nghe nói, nữ đệ tử tông môn kia sau khi mẹ bị đuổi đi hai tháng thì cũng sinh ra một đôi long phượng, bé gái gọi là Hồng Minh Châu, khi sinh ra đã có thiên phú nên bây giờ đã là một Đan Cảnh cao thủ. Nói tới nói lui, đều là mẹ vô dụng, không bảo vệ được con.” Diệp Hoàng Ngọc cảm thán một tiếng.
Đều là huyết mạch của Hồng phủ, cũng đều là mười ba tuổi, nhưng sự đãi ngộ của con và viên ngọc minh châu trong tay Hồng Phóng lại khác nhau một trời một vực.
“Mẹ, mẹ vừa nói đến Đan Cảnh, chẳng lẽ tu vi của võ giả không chỉ có Luyện Thể và Tiên Thiên?” Diệp Lăng Nguyệt cố đè ác khí xuống đáy lòng.
“Con trước giờ đều ở Thu Phong Trấn nên mẫu thân cũng không có nói nhiều. Tu vi của võ giả sâm la vạn tượng, sau khi con đi Ly thành về chắc cũng phát hiện tu vi của võ giả ngoài Luyện Thể Cửu Trọng ra thì còn có Hậu Thiên Cảnh gồm chút thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870330/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.