Lúc Diệp Lăng Nguyệt đi xuống lầu thì nghe được tin hiệp hội Phương Sĩ đã đồng ý mua quặng sắt Lục Thành của Diệp gia. 
Trải qua nhiều năm như vậy, đây có lẽ là lần đầu tiên hiệp hội Phương Sĩ công nhận quặng sắt của Diệp gia. 
"Quá tốt rồi, ta trở về sẽ viết thư nói cho cha biết tin, lần này, Diệp gia chúng ta cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt.” Vẻ mặt của Diệp Hoàng Hiên kích động đến nỗi cả khuôn mặt đều đỏ ửng. 
“Ngũ cữu, số tiền mà hiệp hội Phương Sĩ trả thấp hơn các thương hội khác đến hai lần, như vậy không phải là vụ mua bán thua lỗ sao.” Diệp Thánh nghe thấy giá tiền liền tỏ vẻ không vui. 
Những quặng sắt Lục Thành này là cả nhà họ Diệp từ trên xuống dưới phí biết bao tâm tư và sức lực mới luyện chế được. 
“Tiểu tử ngốc, việc được hiệp hội Phương Sĩ công nhận so với tiền còn quan trọng hơn nhiều. Chỉ cần có được đơn hàng cung ứng của hiệp hội Phương Sĩ, thì sau này khi mua vũ khí và đan dược ở hiệp hội Phương Sĩ sẽ có thể hưởng ưu đãi giảm giá hai mươi phần trăm. Các ngươi bây giờ có thể sẽ không hiểu, nhưng khi các ngươi lớn lên, các ngươi sẽ hiểu được tác dụng của đan dược và vũ khí của hiệp hội Phương Sĩ.” Diệp Hoàng Hiên vừa nói vừa cùng với hai người đi ra khỏi hiệp hội Phương Sĩ. 
Thấy Diệp Hoàng Hiên đang cao hứng, Diệp Lăng Nguyệt liền nói muốn tự mình đi dạo quanh thành một lát, tiện thể mua một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870300/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.