Mấy người kia đều ăn mặc giống nhau, áo xanh phương kịch, thắt lưng buộc một đôi tuệ thao màu vàng. Nơi vạt áo người cầm đầu còn in một vật kiểu đỉnh huy.
Khi mấy người đó vừa bước vào, Túy Tiên cư vốn đang náo nhiệt bỗng yên tĩnh lại.
“Là người của hiệp hội Phương Sĩ.” Tai Diệp Lăng Nguyệt rất nhạy bén, nghe được thực khách đang xì xào bàn tán.
Mấy người kia vừa bước vào cửa liền đi thẳng tới chỗ bàn của Diệp gia.
“Bàn này là chỗ ngồi của Hoàng Đại Sư. Mấy người các ngươi còn không mau nhường chỗ.” Bộ dạng nghênh ngang hống hách của bọn họ khiến cho mấy người Diệp gia có chút sửng sốt.
Diệp Thánh đang muốn tấn công thì bên này Diệp Hoàng Hiên âm thầm lắc đầu, nét mặt mang theo ý cười đứng lên.
“Thì ra là Hoàng Đại Sư, thật ngại quá. Chúng tôi sẽ chuyển chỗ ngồi ngay.” Nói xong, Diệp Hoàng Hiên vừa nói vừa cúi đầu hành lễ với người cầm đầu.
“Ta tưởng là ai, thì ra lại là Diệp Hoàng Hiên. Thế nào, lần này Diệp gia lại đưa đá huyền thiết vào thành? Nói cho ngươi biết, đừng có đem những thứ rác rưởi kia của Diệp gia đến hiệp hội Phương Sĩ, Hiệp hội Phương Sĩ không thu phế liệu dưới năm phần.” Hoàng Đại Sư kia là một Phương sĩ trong hiệp hội Phương Sĩ của Ly Thành. Trước kia Diệp Hoàng Hiên cũng có qua lại vài lần.
“Nhà ngươi đang nói năng kiểu gì vậy.” Diệp Thánh trẻ tuổi nóng tính nên muốn tranh cãi cùng Hoàng Đại Sư, nhưng bị Diệp Hoàng Vân ấn ngồi xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870291/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.