Diệp Lăng Nguyệt thuận thế trượt chân xuống giếng, phát hiện giếng cũng chỉ sâu mười mét, lúc rơi đến đáy giếng, phía bên phải xuất hiện một lối đi.
Quẹt một que diêm, Diệp Lăng Nguyệt nhìn ra xung quanh, phát hiện đất đai xung quanh tất cả đều trở thành một vùng đất lạnh lẽo.
Môi trường như thế, dù là Luyện Thể Bát Trọng như Diệp Lăng Nguyệt cũng cảm thấy lạnh giá đến khó chịu đựng được, nàng không thể không vận lên một phần Dược Lực của Xích Dương tố chứa trong Càn Đỉnh.
Ngũ Phẩm Xích Dương tố khi phát huy dược liệu, trong cơ thể Diệp Lăng Nguyệt giống như dấy lên một ngọn lửa, ấm áp hơn rất nhiều.
Diệp Lăng Nguyệt trầm ngâm một lát nhìn bốn phía, phát hiện ra rằng ngoài lối đi này ra thì phía trước không có lối đi nào khác.
Trong sơn động, kiến độc có thể nghe thấy hơi thở của loài người. Trong lúc Diệp Lăng Nguyệt quan sát môi trường xung quanh, bọn chúng đã lặng lẽ bò tới.
Đậu ở trên vai Diệp Lăng Nguyệt là một Tiểu Chi Ước khiến nàng giật mình, bắt được con kiến kia, nó liền giơ móng vuốt lên, một phát đã đập chết con kiến kia như đập một con ruồi.
Quá hung tàn quá thô bạo, phải không.
“Chi Ước”. Bộ dạng trên khuôn mặt của tiểu tử kia đầy ân cần, đưa con kiến độc cho Diệp Lăng Nguyệt.
Kiến độc, đối với Tiểu Chi Ước không hề có một chút ảnh hưởng nào, thật không hiểu tiểu tử ấy cụ thể là phẩm loại Linh Thú gì, trong lòng Diệp Lăng Nguyệt thầm nghĩ.
“Biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870282/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.