Diệp Cô đã ở Thu Phong trấn hơn nửa đời người, lần đầu tiên biết trong núi Thất Tinh có một nơi là nằm dưới miệng núi lửa. 
Miệng núi lửa này đã có lịch sử từ rất lâu đời, bên trong chứa rất nhiều dung nham nóng như lửa, nếu cho những quặng sắt đen bị gỉ vào trong dung nham để dung luyện thì một khi gặp phải dung nham màu đỏ vàng, những gỉ sắt và tạp chất trên quặng sắt đen sẽ bị tách ra giống như vỏ cây già bị tróc ra khỏi cây vậy. 
Kích thước của quặng sắt đen thu nhỏ lại năm sáu phần, Diệp Cô lấy phần còn sót lại của quặng sắt đen lên nhìn một chút thì không khỏi ngạc nhiên 
Hắn không phải là bị mờ mắt chứ, Lục Thành, đây chính là quặng sắt đen Lục Thành hiếm thấy ư. 
Dùng lửa dung nham tinh luyện quặng sắt đen, thời gian chỉ cần một nửa so với ban đầu, quặng sắt đen luyện thành lại thu nhỏ sáu phần, gặt hái vượt cả dự liệu khiến cho Diệp Cô trước đó dù thế nào cũng không thể ngờ đến. 
Lần này, nếu không phải là Tống gia dùng Băng Ngưng Thảo để chơi xấu, Diệp gia cũng sẽ không đánh liều dùng tới lửa dung nham 
“Ha ha ha, đúng là ông trời cũng giúp Diệp gia chúng ta, Tống Vạn Sư lão thất phu nhà ngươi, lần này, sợ là ngươi ngay cả ruột cũng phải xanh.” Diệp Cô cất tiếng cười to, những uất ức trước đó trong nháy mắt đã biến mất hết. 
“Lăng Nguyệt, con thật đúng là phúc tướng của Diệp gia ta.” Trong mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870277/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.