Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tiểu Chi Ước ở trong lòng Diệp Lăng Nguyệt đã chui ra.
“Chít chít!” Trong đôi mắt màu xanh trẻ con của tiểu Chi Ước lóe qua một tia sáng vàng, lông toàn thân nó đều dựng đứng lên.
Mấy con ưng móng bạc đó vừa tiếp xúc với ánh mắt của tiểu Chi Ước thì đã phát ra một loạt tiếng kêu kinh khủng, rơi từ trên trời cao xuống, thế mà lại bị dọa chết rồi.
Diệp Lăng Nguyệt nhân cơ hội đó, kéo chặt cây mây, chỉ tiếc là vừa nãy nàng mới trải qua trận chiến ác liệt nên sức lực đã cạn kiệt, toàn thân còn bị nhiều vết thương. Lại nhìn lên phía trên, chỉ thấy một tầng mây trắng mênh mông, cũng không biết ở nơi nào của vách núi.
Bò lên dĩ nhiên là không thể rồi, Diệp Lăng Nguyệt nhìn xung quanh thì bỗng thấy một đám dây mây ở bên tay trái, chúng mọc có hơi kỳ lạ, nhìn kỹ phía sau dây mây có một cái động địa thế rộng rãi.
Sau khi suy nghĩ, Diệp Lăng Nguyệt hít một hơi, chân đạp lên vách núi, mượn dây mây đong đưa để nhảy vào trong động.
Khi Diệp Lăng Nguyệt nhảy vào sơn động, lại có mấy chục con ưng móng bạc bay qua nhưng khi chúng đến gần sơn động thì lại trở nên run lẩy bẩy, giống như cảm nhận được thứ gì đó đáng sợ. Vì vậy sau mấy tiếng kêu chói tai thì tránh xa khỏi động.
Trong động tối tăm, Diệp Lăng Nguyệt vừa vào động đã nhìn thấy thi thể của ưng móng bạc chúa cũng ở trong đó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870255/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.