Buổi săn bắn vừa bắt đầu, các thế lực ở Thu Phong Trấn, đứng đầu là Diệp gia và Tống gia đi vào rừng núi tựa như tên bắn.
Chim chóc vỗ cánh bay lên, tiếng thú gầm đinh tai nhức óc, toàn bộ núi Thất Tinh đều nhốn nháo cả lên.
Chờ sau khi mọi người đều rời khỏi, trấn trưởng Liễu Lão đi đến một nơi yên tĩnh, ở đó có hai chiếc xe ngựa lộng lẫy, trước xe là hai con tuấn mã kéo xe một đen một trắng, cao lớn hơn ít nhất là gấp đôi ngựa bình thường.
“Gia, buổi săn bắn bắt đầu rồi.” Trấn trưởng Liễu Lão lúc này thay đổi bộ dạng hòa nhã trước đó, chỉ thấy sống lưng ông ấy thẳng tắp tựa như một thanh bảo kiếm đã chuẩn bị sẵn sàng, vô cùng sắc lạnh.
Trong xe thấp thoáng thấy một dáng người, dù cách bởi một tấm rèm nhưng một luồng áp chế uy lực vô cùng tôn quý khiến người ta không dám nhìn thẳng để liếc trộm tình hình trong xe ngựa.
“Ừm.” Từ trong xe ngựa truyền đến giọng nói trầm thấp lười biếng.
Bỗng một trận gió núi thổi qua, trấn trưởng Liễu Lão chỉ cảm thấy má hơi mát, rèm xe ngựa rung nhẹ một chút, người trong xe ngựa đã không thấy đâu nữa.
Trong núi Thất Tinh, Diệp Thánh dẫn đầu, còn bốn con cháu của Diệp gia đứng trên sườn núi, gió núi thổi vù vù, con cháu Diệp gia đều xắn tay áo lên.
“Buổi săn bắn có thời gian là ba ngày ba đêm, số lượng thú hoang săn được của bên nào nhiều nhất thì tính là thắng. Buổi săn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870252/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.