Editor: Quế Nhi
Sau khi Tộc tỉ thí kết thúc, Diệp Lăng Nguyệt đi theo Diệp Hoàng Ngọc trở lại Bắc Trang.
Diệp Hoàng Ngọc không nói lời nào, sắc mặt nàng cũng không được tốt, sau khi trở về Bắc Trang cũng không có để ý đến Diệp Lăng Nguyệt, tự mình trở về phòng.
“Nương, người là đang giận ta?” Diệp Lăng Nguyệt kéo Lưu mụ lại hỏi thăm.
“Tiểu Tỷ, Tam tiểu thư không phải giận ngươi, nàng là đang lo lắng ngươi. Ngươi vào trong núi một tháng, nàng mỗi ngày đều trà không uống, cơm không ăn.” Lưu mụ nghe được trong thanh âm Diệp Lăng Nguyệt thấp thỏm liền an ủi.
Diệp Lăng Nguyệt sau khi nghe xong, trong lòng trần đầy ấm áp, nàng mặc dù không là “Tiểu ngốc nữ”, nhưng sau khi nàng thanh tỉnh, bất kì thời khắc nào cũng cảm nhận được Diệp Hoàng Ngọc quan tâm mình.
Trong người mang nội thương, nhưng lần này Diệp Hoàng Ngọc không tiếc công khai xung đột với Diệp Hoàng Thành.
Trong phòng, truyền tới một trận tiếng ho khan đứt quãng, Diệp Lăng Nguyệt biết, mẫu thân bởi vì dùng nguyên lực, thân thể lúc này lại càng suy yếu thêm
Nếu là có Ngũ Phẩm linh đan thì tốt rồi, chẳng qua là đan dược ngũ phẩm yêu cầu mấy vạn lượng vàng, Diệp Lăng Nguyệt cau mày một cái.
Sau khi đem đồ ăn dân dãn từ trong núi lấy được sau đó giao cho Lưu mụ, Diệp Lăng Nguyệt trở lại trong phòng mình.
Nàng lấy một khối ngọc ra, cầm ở trong tay lật xem.
Ngọc không lớn, chạm trổ* không tệ, như bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-y-khi-nu-quy-de-ngu-thu-cuong-phi/2870221/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.